Tổng Giám Đốc Hàng Tỷ: Cướp Lại Vợ Trước Đã Sinh Con
Chương 314 : Không kiềm chế được (2)
Ngày đăng: 14:26 19/04/20
Anh muốn cô. Đúng, anh không bao giờ nguyện ý buông người phụ nữ này ra nữa, không bao giờ nguyện ý đẩy cô tới bên cạnh người khác nữa. Bất kể như thế nào, anh cũng phải giữ cô ở lại bên cạnh anh, bao gồm người của cô, lòng của cô, đều là của anh!
Máu trong mạch máu tựa hồ như đang kêu gào sôi trào, bàn tay của anh bỗng nhiên trượt xuống từ trên vai của cô, cầm giữ vòng eo mảnh khảnh của cô.
Lòng bàn tay nóng hổi, gần như muốn hòa tan máu của cô. Tĩnh Tri cả kinh, trở tay đẩy anh ra, mà lúc này anh chỉ tùy ý mặc một chiếc áo sơ mi, cài nút áo xộc xệch, lộ ra bắp thịt ran chắc và trơn nhẵn trước ngực. Tay nhỏ bé lạnh lẽo của cô liền để ở trên lồng ngực kiên cô của anh, xúc cảm trơn mịn như vậy, hại anh lập tức hút ngược một hơi khí lạnh!
Mà đồng thời, tay ôm vòng eo của cô chợt kéo cô vào trong lòng, môi của anh cũng đè ép xuống theo, hôn một đường từ mi mắt của cô xuống khóe môi phía dưới. Hơi thở của anh rất nóng, như là một ngọn lửa đang thiêu đốt cô, cô đầu váng mắt hoa, ra sức đẩy anh. Tay nhỏ bé xô đấy lung tung ở trước ngực của anh, lại càng kích thích anh!
Tĩnh Tri chỉ nghe hô hấp của anh càng ngày càng gấp, thậm chí bàn tay anh vốn đang ở trên lưng cô, giờ đang một đường chạm đến ngực của cô!
"Mạnh Thiệu Đình! Anh làm cái gì..." Cô nổi giận đến sắc mặt đỏ bừng, liều mạng tiếp tục đấy anh, nhưng anh lại nhanh chóng bắt được cánh môi đỏ tươi của cô. Sau nụ hôn trằn trọc, đầu lưỡi linh hoạt của anh cạy mở khớp hàm cắn chặt của cô, bắt được cái lưỡi non mềm của cô, lập tức hung hăng mút hôn. Ngực Tĩnh Tri phập phồng lên xuống kịch liệt, tay mềm để ở trước ngực của anh gần như không còn một tia khí lực.
Nhưng cô vẫn còn lý trí, cô không muốn phát sinh quan hệ với anh dưới tình cảnh như vậy. Coi như là cô đồng ý bắt đầu lại với anh, cô cũng không muốn ở dưới tình huống này.
Tất cả vẫn là một mảnh hỗn độn, cô không thể mơ hồ để cho mình lần nữa ngã vào.
Anh vốn là như vậy, vẫn không quan tâm làm càn với cô, anh mặc kệ trong lòng cô muốn cái gì, mặc kệ cô có tiếp nhận anh hay không, mặc kệ cô có cam tâm tình nguyện anh làm như vậy hay không? Anh luôn luôn theo ý của mình, muốn làm gì thì làm, anh đây là xem cô trở thành cái gì?
"Tĩnh Tri..." Anh hơi nhíu mày, lần nữa đưa tay kéo cô: "Đừng khóc được không? Neu em không cam tâm tình nguyện, sau này tôi sẽ không như vậy nữa."
Anh chỉ đành chờ, ai bảo cô gái nhỏ này vốn mẫn cảm và đa nghi như vậy, không muốn tin tưởng anh là thật thích cô, mới có thể khiến anh không kiềm chế được, mới có thể khiến anh không thể khống chế chính mình.
"Tôi không muốn đợi ở chỗ này, tôi muốn đi về, tôi đã không nhìn thấy bánh bao nhỏ một tuần rồi."
Tĩnh Tri lau lung tung nước măt, chỉ cảm thấy ủy khuất nói không hết. Cô không nên lại ở chỗ này, Mạnh Thiệu Đình hoàn toàn giống như một con rắn sẽ tỉnh lại bất cứ lúc nào, thừa dịp cô không chú ý sẽ hung hăng cắn cô một ngụm.
"Không được!" Anh gần như là lập tức cự tuyệt, "Cuối tuần chính là sinh nhật của em, qua hết sinh nhật thì tôi và em đi đón Phi Đồng!"
"Tôi không muốn!" Tĩnh Tri gắt gao siết chặt hai nắm đấm, cô oán hận nhìn anh, môi đều đang run rẩy: "Tôi chính là không muốn! Tôi muốn đi về, hiện tại liền trở về."