Tổng Giám Đốc Hàng Tỷ: Cướp Lại Vợ Trước Đã Sinh Con

Chương 324 : Nếu anh dụng tâm (1)

Ngày đăng: 14:26 19/04/20


Editor : May



"Em có thể có chút tâm đề phòng không? Đừng có người hẹn em đi đâu, vậy thì em liền đi. Đừng để ý người không liên quan, tránh xa người không có ý tốt một chút. Có chuyện gì trước gọi điện thoại cho anh để trưng cầu ý kiến, không nên mù quáng tự mình hành động. Muốn đi đâu thì để An Thành đưa em đi, nếu về nhà trễ thì nhất định phải để anh đón em. Ngoại trừ anh và người của anh, còn có đám người Bắc Thành, bất kể là ai, em cũng không nên để ý tới, nghe rõ chưa?"



Đáy mắt nhuận nước của Tĩnh Tri dần dần nổi lên sương mù mờ mịt, khóe môi cô hơi hạ xuống, giống như muốn khóc. Ngón tay anh đâm trán của cô thật đau, anh dùng khí lực lớn như vậy để làm gì? Cô cũng không biết Thẩm Mạn Quân sẽ làm ra chuyện không tưởng tượng nổi như vậy? Anh còn trách cô, cô còn chưa có tính sổ với anh đâu, vì sao trễ như thế mới đến cứu cô, hại cô ở nơi đó suy đoán lung tung, tâm đều sắp vỡ nát.



Khiếp đảm né tránh ngón tay của anh, nhưng vẫn bị anh bắt được, lại hung hăng gõ lên trán cô mấy cái. Mắt Tĩnh Tri đều đỏ, nước mắt tách một tiếng rơi xuống, cô dùng tay lau lung tung, nhịn không được nghẹn ngào trong ngực nói: "Anh còn nói em! Còn nói em! Còn anh, chính anh thì sao? Vì sao trễ như thế mới tới cứu em? Anh còn nói anh thích em, quan tâm em. Đều là gạt em, anh chính là vì làm chuyện này với em..."



Biểu tình của anh đột nhiên thay đổi, lòng bàn tay nắm tay nhỏ bé của cô đột nhiên siết chặt, gần như siết nát xương ngón tay của cô. Tĩnh Tri nhíu chặt mi tâm, nước mắt rơi càng dữ tợn : "Mạnh Thiệu Đình! Anh buông tay..."



"Em lặp lại lời nói vừa rồi một lần nữa!" Giọng anh cực kỳ nghiêm khắc, thậm chí ánh mắt nhìn cô còn mang theo vài phần tàn nhẫn. Tĩnh Tri rụt rụt cổ, lại cảm giác mình càng ủy khuất hơn, nhưng tính tình quật cường này vẫn khiến cô đánh bạo lúng túng mấy tiếng: "Vốn chính là vậy, anh còn sợ em nói..."



"Phó Tĩnh Tri." Anh bỗng nhiên nghiêm túc gọi tên của cô, ánh mắt đen nhánh như đầm sâu, cứ yên lặng bao phủ cô từng chút một.




Thời gian đầy ý nghĩa nhẹ nhàng trôi qua ở trước mắt, anh phát hiện xương sườn và trái tim của mình mềm mại là bởi vì cái gì. Nhưng may là vẫn không trễ, bọn họ còn chưa đến mức râu ria anh trắng bệch, hàm răng cô rụng hết..



Anh đột nhiên cảm giác may mắn, may mắn ngăn chặn lại tiếc nối bỏ qua cô vào lúc ban đầu, anh vươn tay cầm tay cô, mắt nhìn cô, lẳng lặng mở miệng: "Anh sẽ không mạc danh kỳ diệu đối tốt với một người phụ nữ vào lúc vừa bắt đầu."



Tĩnh Tri kinh ngạc, chợt dừng lại. Hồi lâu sau, đáy mắt cô dần dần chảy ra lệ, anh nói không sai? Ai có thể vừa bắt đầu liền có cảm tình với một người phụ nữ xa lạ cưỡng ép nhét cho mình? Ai có thể ngay từ đầu liền tiếp nhận người phụ nữ xa lạ làm vợ của mình?



Đổi lại là cô, cũng chưa chắc là có thể.



Lúc trước gả cho anh, mình chưa hẳn là không có lòng riêng. Dựa vào lương tâm mà nói, kiêu ngạo như anh có thể không có ra tay trả thù nhà họ Phó mưu toan dựa vào anh, vậy đã coi như là không làm thất vọng ước nguyện ban đầu cô gả tới. Chỉ là không ai biết trước tất cả chuyện sau này, nếu cô áp đặt tội danh này cho anh, cũng thực sự có chút quá phận. Nhưng tóm lại mang ngọc mắc tội, dù anh phải trái đúng sai như thế nào, nhưng chuyện ly hôn anh đưa ra, chính là ngòi nổ của tất cả bi kịch.



Có đôi khi cô từng nghĩ, khi con cô không còn, anh tiều tụy phẫn nộ vọt tới chất vấn, có phải nói rõ lúc đó anh cũng không nỡ bỏ đứa bé kia không. Nếu cô thật sự có thể sớm một bước nói chuyện có đứa bé cho anh biết, có phải giữa bọn họ cũng không đi đến một bước này không?