Tổng Giám Đốc Hàng Tỷ: Cướp Lại Vợ Trước Đã Sinh Con

Chương 325 : Nếu anh dụng tâm (2)

Ngày đăng: 14:26 19/04/20


Editor : May



Nhưng suy đoán như thế nào cũng không dùng được, chuyện cũ không thể quay đầu lại… không thể quay đầu lại nữa.



"Nhưng hiện tại, anh vừa nhìn thấy em, đáy lòng không tự chủ liền trở nên mềm mại, chỉ muốn làm em cười mỗi ngày, mỗi ngày đều thật vui vẻ, bù đắp lại những năm em chịu khổ, đây chính là đáp án của anh. Tĩnh Tri, anh là một thương nhân, đối với bất cứ chuyện gì cũng sẽ có tính toán, có do dự, anh suy nghĩ trước hết cũng chỉ là lợi ích. Nhưng đối với em, chuyện đó đều không tồn tại, em không nên nghĩ chuyện quá phức tạp, chỉ cần nhớ kỹ, anh sẽ đối tốt với em."



Giọng anh chân thành làm cho nước mắt cô không tự chủ được liền rơi xuống, nơi cổ họng nghẹn ngào, tay bị anh cầm trong tay lại đang run rẩy. Cô chớp mắt muốn nhịn nước mắt xuống, nhưng vẫn không có cách nào ngăn cản nước mắt cuộn trào mãnh liệt này, "Vì thế, vì thế... Tĩnh Viên, Tĩnh Viên là anh xây lại cho em đúng không?"



Tròng mắt nhuận nước của cô trông mong nhìn anh thật sâu, làm cho anh không tự kìm hãm được, thở dài một tiếng, nâng mi cười khẽ: "Vốn là muốn chờ lúc sinh nhật em, sẽ làm đại lễ tặng cho em, nhưng hiện tại náo loạn thành ra như vậy, anh thực sự là cảm thấy có lỗi với em..."



"Không." Cô bỗng nhiên trở tay cầm tay anh, thân thể chậm rãi tới gần trong ngực của anh. Cánh tay anh hơi cứng ngắc, đột nhiên không chút do dự ôm chặt lấy cô.



"Thiệu Đình, trong lòng em rất vui." Cô ngưỡng mặt lên, vừa khóc vừa cười, "Em rất vui mừng."




Cô sửng sốt, bỗng ngẩng đầu lên, lại chạm phải tròng mắt đen nhánh của anh. Cô rất ít khi nhìn thấy bộ dáng ngưng trọng như thế của anh, mặc dù trong giọng nói lộ ra mấy phần không để ý, nhưng ánh mắt của anh nói cho cô biết, anh rất khẩn trương, rất để ý.



Anh chủ động nhắc tới Thiệu Hiên, anh so sánh với Thiệu Hiên, đây đối với một người đang ông kiêu ngạo và tôn nghiêm mà nói, là khiêu chiến cực lớn. Anh thật sự quên mất thân phận của mình, vì cô… chỉ là vì muốn cô tin anh quan tâm cô.



Nhưng muốn cô trả lời như thế nào? Cô nhất định không chịu nói xấu Thiệu Hiên một câu. Ở trong lòng của cô, Thiệu Hiên vĩnh viễn như ánh trăng sáng rõ ràng tinh khiết nhất. Mặc kệ anh đã làm cái gì, lựa chọn như thế nào, cô cũng vẫn sẽ khẳng định nói, anh là người thiện lương nhất trên đời này. Cô sẽ không phủ định tình yêu và sự giúp đỡ của anh với cô, tuyệt đối sẽ không.



Thiệu Đình không có cách nào so sánh với anh, vĩnh viễn không có biện pháp so sánh. Vào lúc cô thống khổ và bất lực nhất, người ở bên cạnh cô, cứu giúp cô là Thiệu Hiên, không phải Thiệu Đình.



Dù cho lúc này Thiệu Hiên lựa chọn người khác, hoặc là quên mất cô, cô vẫn không oán anh, chỉ cầu anh hồi phục, chỉ cầu anh sống tốt, bởi vì anh xứng đáng với người phụ nữ tốt hơn cô, cô không phải lựa chọn tốt nhất của anh.



"Được rồi." Anh bỗng nhiên cười rộ lên, đánh vỡ trầm mặc khó chịu này, tâm lại như là bị xé rách ra một vết thương dữ tợn, nó đang cười nhạo anh.