Tổng Giám Đốc Hàng Tỷ: Cướp Lại Vợ Trước Đã Sinh Con
Chương 580 :
Ngày đăng: 14:30 19/04/20
Editor: May
Tay anh nắm chặt Cố Lưu Tô, dán vào trong lòng bàn tay ấm áp như vậy, cô chỉ cảm thấy tâm dần dần an định lại. Cô nhẹ nhàng dựa vào trên vai của anh, đáy lòng cuồn cuộn giống như nham thạch nóng chảy sôi trào, giống như đều muốn thốt ra một vài bí mật che giấu ở sâu trong lòng, nhưng lại bị cô cường ngạnh ngăn chặn. Quan hệ giữa cô và Lục Phóng vừa hòa hoãn, cô không dám nghĩ tới, lúc này cô ném ra một quả bom, nói năm năm trước sau khi chia tay với anh, một mình ở Canada sinh con của anh, anh có thể phẫn nộ xé ăn cô không...
Nhưng Tiểu Lục của bọn họ ngoan ngoãn thông mình như vậy... anh có thể nể mặt con trai, không tính toán hiềm khích lúc trước nối lại tình xưa, làm một đôi uyên ương với cô không?
Bên này Cố Lưu Tô còn đang suy nghĩ miên man, Mạnh Thiệu Đình cũng đã đột nhiên dùng một cước đạp cửa phòng sinh ra vọt vào.
Cô hơi sững sờ quay đầu nhìn Lục Phóng, lại thấy anh liếc mắt trừng cô một cái: “Đều tại em nói lung tung.”
Lưu Tô che miệng cười khẽ, cúi đầu lầu bầu: “Không chừng em còn đang làm người tốt đó!”
Lục Phóng không lên tiếng trả lời, chỉ là nhẹ nhàng nắm thật chặt bàn tay của cô.
Nhưng cô không có số mệnh này, cô không có số mệnh này.
Cô... nhận mệnh.
***
“Thiệu Đình...” Vừa nhìn thấy anh xuất hiện, tâm luôn buộc chặt lại giống như chợt thả lỏng. Ngón tay cô bị mồ hôi thấm ướt còn chưa có nâng lên, liền có một trận đau nhức kéo tới, cô lại ngất đi một lúc...
Tâm Mạnh Thiệu Đình vừa buông lỏng một chút, đột nhiên liền bị treo ngược lên. Mặt anh không còn chút máu, vọt mấy bước tới bên giường của cô, lại chỉ thấy được máu tươi nửa giường. Anh lập tức kinh sợ, sắc mặt liền biến thành tái xanh, chỉ cảm thấy hai đầu gối mềm nhũn, nơi vết thương cũ năm xưa ẩn ẩn đau, khiến anh thiếu chút nữa chật vật ngã xuống đất...
“Bác sĩ... cô ấy... cô ấy làm sao vậy...” Anh không biết làm sao tìm lại được giọng nói của mình, lúc trước cô sinh Phi Đồng, anh chưa từng cùng tiến vào phòng sinh, mà bây giờ anh thấy tận mắt, mới tin tưởng, phụ nữ sinh con quả nhiên là đi một vòng ở quỷ môn quan. Chỉ là, chỉ là hiện tại kỹ thuật phát triển, sinh mổ không phải rất dễ lại không cần chịu giày vò ư? Sao cô lại biến thành như vậy?
“Tiên sinh... Đây là phòng bệnh vô khuẩn, không thể tùy tiện đi vào. Sản phụ không có việc gì, chỉ là tạm thời bị choáng...”
“Cô nói bậy!” Hai mắt Mạnh Thiệu Đình đầy máu, lập tức níu lấy cổ áo người nói chuyện kia, gần như nhấc hai chân cô ta cách xa mặt đất. Mắt anh như muốn nút ra, nhìn cô một phen, ngữ điệu nói chuyện cũng trở nên dữ tợn: “Cô ấy chảy rất nhiều máu, cô không thấy được sao? Cô ấy cũng đau đến bất tỉnh, cô còn nói gì mà không có việc gì hả?”