Tổng Giám Đốc Siêu Cấp

Chương 111 : Diễn biến bất ngờ

Ngày đăng: 14:16 30/04/20


P/s: Anh chị em đọc truyện thì vote cho mình nhé. Chúc mọi người đọc truyện vui vẻ.



....



Bên kia cuộc chiến đẫm máu đã diễn ra được gần 30 phút, hai bên nếu 1 đối 1 thì cũng không chênh lệch gì, nhưng bên Nanh Trắng lại thừa ra một người, phe Báo Đêm đã bị thua thiệt rõ ràng.



Thấy hai bên đã tiêu hao tương đối, đã có thương vong nhất định, Dương Tuấn Vũ ra lệnh:



- Chiến.



Elise đã bứt rứt lắm rồi. Từ sau lần chiến đấu lần trước, cô đã không còn ngây thơ nữa. Nhìn thấy máu cô không còn hoảng sợ. Giờ đây trong con người cô ngược lại lại thấy dạo rực.



Dương Tuấn Vũ từ xa đã lắp nhanh 3 mũi tên, thoáng ngắm rồi bắn. Ba mũi tên đồng thời hướng về ba điểm trí mạng của nhóm Nanh Trắng.



Bloodthirsty cũng dã đề phòng từ trước. Hắn biết sẽ rất có thể lại xuất hiện tên “Hawkeye” kia. Khi nghe thấy tiếng gió thôi nhẹ “vù vù vù” hắn biết ngay là có tập kích. Hắn hô lớn:



- Tất cả né sang bên phải.



Vì sao lại bên phải? Vì lúc đó không có thời gian để đoán hướng từng mũi tên nữa rồi. Mũi tên kẻ địch đã ngắm trước, chắc chắn sẽ hướng tới những điểm trí mạng. Cứ đồng thời né sang một bên sẽ là quyết định chính xác nhất.



Không thể không nói, Bloodthirsty xứng đáng làm một tên thủ lĩnh giàu kinh nghiệm và ứng biến rất nhanh chóng.
Dương Tuấn Vũ rất đau đớn, nhưng hắn không kêu tiếng nào. Hắn chống tay đứng dậy, mắt cũng đỏ lên, hắn đã chính thức không màng sống chết.



Đúng lúc đó, trong lồng ngực hắn vang lên những tiếng “thùng, thùng, thùng” rất mạnh, kèm theo là cảm giác ấm nóng từ lồng ngực lan tràn khắp nơi. Vết thương cũng đã ngừng chảy máu, tuy không liền vết thương nhưng không mất thêm máu đã là rất tốt rồi. Hắn cảm thấy đầu mình tỉnh táo trở lại, hơi thở cũng nóng lên, các cơ bắp và khớp cảm giác đầy sức mạnh.



“Chẳng lẽ là nhờ trái tim Apollo này?” Hắn thoáng chạm vào ngực mình, sau đó không nghĩ ngợi gì khác nữa mà lao trở lại cuộc chiến.



Elise đỡ hắn dậy, đang kiểm tra vết thương thì thấy máu đã ngừng rỉ ra, sau đó cô cảm nhận được đột nhiên Dương Tuấn Vũ đã mạnh mẽ hơn cả lúc trước. Chưa kịp nói gì thì hắn đã lao vọt về phía Bloodthirsty.



Con sói này đang nghĩ xem nên xử lý vụ này như thế nào. Bình thường mỗi lần hắn kích hoạt huyết mạch thì đều sẽ giết hết những kẻ nhìn thấy, không phân biệt là địch hay ta.



Đột nhiên hắn thấy tên Hawkeye này lao về phía mình, đang định nghĩ hắn liều chết thì đột nhiên cảm giác không đúng.



Sói cảm nhận sự nguy hiểm rất nhanh, hắn không đối cứng với cú đánh của Dương Tuấn Vũ mà chọn lùi lại.



Dương Tuấn Vũ thầm khen tên này quá nhạy bén và đa nghi, cú đấm này của hắn cảm giác hơn trước 200% sức lực. Nếu đụng vào thì mấy cái móng kia cũng sẽ phải gãy. Nhưng Dương Tuấn Vũ cũng không nghĩ hắn sẽ có nhiều thời gian, sự cường hóa này không phải là do hắn luyện tập mà có, nó chỉ xuất hiện đúng lúc hắn gặp nguy hiểm đến tính mạng, mà đúng hơn là bản thân trái tim này cũng bị cú cào tác động thẳng vào, biết đâu đây chỉ là trạng thái kích hoạt bảo vệ tạm thời. Nếu như một chút năng lượng còn sót lại không để Triệu Cơ hấp thu, thì rất có thể trạng thái này có thể kéo dài hơn.



Chính vì không rõ thời gian là bao nhiêu lâu, một phút? Thậm chí là 30 giây thì sao? Nên hắn không suy nghĩ nhiều, hai tay cầm hai con dao M9 sắc bén lao đến như không cần mạng.



Bloodthirsty nhận ra sự nguy hiểm, nhưng thời gian kích hoạt huyết mạch của hắn không phải vô hạn, cũng chỉ còn khoảng 5 phút nữa thôi, mà tên điên này lại vừa mới kích hoạt cái gì đó, trong khi mình lại kích hoạt trước hắn, nên chắc chắn chưa hết ngay được.. Vì thế Bloodthirsty đã hết đường lui, hắn quyết định thà chết trong chiến đấu còn hơn chạy rồi bị người ta giết.