Tổng Giám Đốc Siêu Cấp

Chương 141 : Đóng góp cho nhà trường

Ngày đăng: 14:17 30/04/20


P/s: Cảm ơn bạn [email protected] Đề cử 9 Nguyệt Phiếu cho truyện. Chúc các bạn có ngày cuối tuần vui vẻ và có thời gian thì đọc truyện thư giãn nhé.



……….



Hiệu trưởng Chu tuy là người biết luồn cúi, khép nép, được lòng cấp trên nhưng ông ta cũng không phải chỉ thu hết vào túi mình. Số tiền đó đa phần cũng dồn vào cho các giải thưởng về học tập và thể thao. Bản thân ông ta tuy béo nhưng lại rất yêu thích những môn vận động này, chính vì vậy trường Vĩnh Hà Nhất năm nào cũng đạt giải nhất tỉnh về thể thao. Thậm chí có năm còn lọt được vào vòng 32 đội bóng rổ học sinh toàn quốc.



Hiệu trưởng Chu sau một lúc suy nghĩ thì thở dài:



- Thầy và mọi người cũng đều đã cố gắng hết sức rồi. Mọi thứ đều cần có kinh phí từ trên rót xuống mới triển khai được. Các thầy cô giáo ai cũng muốn cho các em một môi trường học tốt nhất, nhưng phải từ từ, mỗi năm tích cóp một chút, sửa sang một chút.



Cô Giang Mẫn cũng gật đầu nói:



- Thầy hiệu trưởng cũng đã cố gắng rồi, nhưng mà đây cũng là hiện trạng khó khăn chung, em không nên trách.



Dương Tuấn Vũ lắc đầu:



- Em không trách các thầy cô. Chính vì nhưng khó khăn đó nên hôm nay em mới lên đây đề xuất với nhà trường.



Hai thầy cô nghe vậy thì mắt sáng lên, cả hai cùng nói:



- Em có cách giúp nhà trường giải quyết?



- Đúng vậy.- Dương Tuấn Vũ gật đầu cười – Em lên đây là muốn nói công ty của một người quen của em muốn xây dựng hình ảnh thương hiệu trong mắt nhân dân, đặc biệt là trong mắt thế hệ trẻ như học sinh sinh viên. Vì vậy, gần dịp cuối năm học có nhu cầu muốn tìm nơi để đầu tư một chút máy tính cho giáo viên và máy chiếu cho lớp học với mục đích nâng cao chất lượng giảng dạy, và tính hứng thú của học sinh đối với bài giảng.



Bài giảng phấn truyền thống tuy rất hay, nhưng nếu có hình vẽ, đồ vật, hay tỉ dụ như một vật lý có thể chiếu bản đồ lên,.. tất cả những thứ đó đều làm cho học sinh hứng thú phát biểu và xây dựng bài, nó cũng giúp các bạn học dễ nhớ hơn.



Em tin rằng nếu được như vậy thì trường ta những năm tới sẽ có thêm nhiều học sinh thi đỗ vào những trường đại học hàng đầu cả nước. Và thi học sinh giỏi cũng sẽ có thêm nhiều giải.




- Các anh là người của công ty Thịnh Thế?



Mọi người ai cũng chỉ chăm chăm vào đón nhận niềm vui, bây giờ mới nhớ ra là chưa biết danh tính nhà tài trợ, nghe thấy cô Giang Mẫn hô lên thế thì mới chú ý. Có người ngạc nhiên:



- Đây không phải là một trong những tập đoàn lớn nhất tỉnh ta sao? Tôi nghe nói họ đang gặp khó khăn ở nhiều lĩnh vực, không ngờ họ vẫn tài trợ cho chúng ta một số tiền lớn như vậy. Dù quảng bá thương hiệu nhưng tôi thấy Thịnh Thế đâu cần chúng ta quảng bá nhiều. Họ đã quá nổi tiếng rồi. Ài. Không biết ông chủ thần bí của họ là ai mà tốt như vậy?



Cô giáo dạy Tiếng Anh – Triệu Mạn Ngọc nói:



- Tôi có cô chị làm ở Visonet nhưng cũng chưa bao giờ được gặp vị Boss thần bí này. Nghe nói chỉ có các lãnh đạo cao tầng, giám đốc các giám đốc mới được nhìn thấy diện mạo. Nghe đồn là còn rất trẻ.



Cô giáo dạy Ngữ Văn – Minh Ngọc trêu:



- Không phải em Mạn Ngọc còn trẻ nên cũng muốn tìm hiểu một chút chứ? 25 tuổi rồi còn không chịu lấy chồng.



Triệu Mạn Ngọc cười mắng:



- Chị đùa gì đó, anh ta đâu cần phải tìm một người giáo viên như em. Tiền không? Gia thế không?



- Nhưng em lại rất xinh đẹp. Biết đâu..



Triệu Mạn Ngọc ngắt lời:



- Biết đâu cái gì. Không nói chuyện này nữa. Nghe mấy anh nhân viên kia nói một chút.