Tổng Giám Đốc Siêu Cấp

Chương 241 : Thịnh Thế Telecom Company và Thịnh Thế- God of The Sky Company

Ngày đăng: 14:18 30/04/20


.....



Sau khi tâm trạng của Vân Tú thoải mái hơn, Dương Tuấn Vũ đưa cô về nhà. Hai người ở lại một đêm sau đó sáng hôm sau đi.



Đến lúc rời đi, Vân Tú vẫn như mọi lần, cô ngỏ ý muốn mẹ chuyển lên Vĩnh Hà sống cùng nhưng mẹ cô chỉ lắc đầu cười.



Đối với nhiều người, dù quãng thời gian yêu nhau có ngắn ngủi nhưng họ sẽ luôn trân trọng cả đời. Nhìn một người phụ nữ đẹp như vậy chắc chắn có rất nhiều người đàn ông sẵn sàng lấy bà, nhưng bác Hương vẫn ở vậy một mình nuôi con, dù có khó khăn, dù có vất vả nhưng bà vẫn giữ trọn vẹn tình yêu của mình với cha cô.



Tình yêu đó đáng được tôn trọng.



Dương Tuấn Vũ vừa lái xe, vừa thỉnh thoảng quay sang nhìn cô gái ngồi cạnh. Thấy tinh thần của Vân Tú vẫn còn lơ lửng ở quê nhà, hắn nói:



- Em đừng quá buồn, mọi chuyện cũng đã qua lâu rồi. Mẹ em cũng không còn quá đau buồn nữa, đối với bà, cha em vẫn mãi luôn ở bên cạnh, cha em vẫn luôn sống trong tâm trí của cả hai người mà.



Vân Tú gật đầu:



- Vâng, em cũng biết như vậy. Chỉ là mỗi khi nhớ đến thì cảm thấy buồn cho mẹ thôi. Ừm, hết hôm nay anh quay lại học rồi nhỉ?



- Đúng vậy. Hay là anh bỏ học ở nhà chơi với em?



Vân Tú mỉm cười, cô mắng:



- Anh đừng có hâm. Đã nhất quyết muốn đi học thì học cho đoàng hoàng đi, với lại nếu Tuyết Yên mà biết anh bỏ học vì ở nhà chơi với em chắc em bị cô bé đấy ghét mất.



- Ài. Nhìn em như vậy anh chỉ muốn ở bên cạnh em thôi.



Vân Tú nghe thấy hắn nói như vậy thì đã cảm thấy mãn nguyện rồi. Con trai yêu bằng mắt, con gái yêu bằng tai mà. Cô tựa đầu vào vai hắn nói:



- Có câu nói này của anh là em thấy đủ rồi. Anh cứ yên tâm đi học, em cũng cần phải đi làm nữa. Chẳng phải anh còn muốn lập một công ty hàng không và vũ trụ sao?
Sau tiết học đầu tiên thì cả trường đã đồn nhau bao nhiêu thông tin lớn nhỏ rồi.



Hạ Phá Quân ngồi bên cạnh, học thì chẳng thấy đâu suốt ngày ôm cái điện thoại lướt lướt web và Visonet.



“Cũng chẳng khác gì học sinh kiếp trước suốt ngày ngồi xem Facebook. Bây giờ Visonet chính là còn hiện đại, tiến bộ hớn cả Facebook những năm 2020 thì làm sao người ta không mê đắm cho được?” Dương Tuấn Vũ xoa xoa cằm vừa than thở lại vừa đắc ý.



Đột nhiên, Hạ Phá Quân vỗ vào đùi “đét” một cái rõ to. Hắn còn chưa kịp nói gì thì thầy giảng viên đã chỉ thẳng tay vào mặt hắn hét lên:



- Em đi ra ngoài ngay cho tôi.



Hạ Phá Quân lúc này mới ngớ ra, hóa ra hắn đang ngồi trong lớp. Mồm mấp máy nói không lên lời, mặt ủ rũ đi ra ngoài hành lang, nhưng vừa ra khỏi cửa đã quay phắt lại miệng cười tươi rồi giơ ngón tay cái về phía Dương Tuấn Vũ.



Khi tiếng chuông báo hết tiết học đầu vang lên thì hắn như một cơn gió chạy vào. Đang định tra khảo đứa bạn có xe mới mà không cho anh em đi thử, không ngờ bên cạnh Dương Tuấn Vũ đã bao quanh bởi một vòng người rồi. Cũng giống như hắn, các bạn học xung quanh có chút quen biết đều bu lại hỏi han nhiệt tình.



Dương Tuấn Vũ hết hồn, “Không đến mức đó chứ? Chỉ là một cái xe được tặng thôi mà.” Hắn trả lời qua quýt mấy câu sau đó lấy cớ đi vệ sinh chuồn thẳng.



Nhưng trốn ra chỗ nào cũng có người đang cầm điện thoại chỉ chỏ, hắn quyết định: Bùng học.



Ra đến bãi đỗ xe, còn cách 4m là đến nơi thì từ chỗ nào đột nhiên chui ra 3 nam 4 nữ.



- Cậu định chuồn một mình sao? Đâu có dễ như thế. Mau cho bọn này đi thử xe mới.



Dương Tuấn Vũ cười khổ, nhưng thế quái nào lại có cả em gái hắn ở đây? Mai Tuyết Yên từ khi nào đã biết bùng học rồi. Hắn nhìn cô trợn mắt lên, mồm còn chưa hỏi đã bị em gái chẹn họng:



- Phương Thảo nói có chuyện gấp nên kéo em đi, không ngờ lại cùng mấy đứa đến đây đợi anh đi “rửa xe”. Em định quay về rồi nhưng mà cô ấy nói học đại học mà không trốn tiết thì không phải là sinh viên. Vì thế em đành ở lại.



Thế là Dương Tuấn Vũ không còn gì để nói, hắn đành nhấc mông lên và chở 7 con giời này đi chơi.