Tổng Giám Đốc Siêu Cấp

Chương 242 : Xét xử

Ngày đăng: 14:18 30/04/20


Ngày 29/10/2011, thông tin vụ án thủy sản có hàm lượng nitrat cao đột nhiên lại có chuyển biến mới. Cơ quan chức năng đã tiếp nhận hồ sơ tố cáo của luật sư Tống Thần. 



Thời sự nhanh chóng đưa thông tin mới nhất về tin tức nóng hổi này khiến người dân hoang mang, phẫn nộ. Họ không ngờ sức khỏe của người tiêu dùng lại được đem ra để hãm hại lừa gạt của mấy công ty Thủy sản trong nước. Phản ứng tiêu cực này như một ngọn lửa dần dần bén vào đống rơm, một khi đã cháy là lan rất mạnh. 



Báo chí chính là một ngành cực kỳ có quyền lực. Nói như vậy vì dân ta nhiều khi vẫn chưa biết nên đọc và tin tưởng thông tin ở đâu. Nhiều thông tin sai sự thật được đồn thổi lên thì nó sẽ thành sự thật, nhiều thông tin không có cơ quan có thẩm quyền duyệt vẫn được đăng đầy trên mạng. 



Đặc biệt là những chuyên ngành chuyên sâu như ngành y tế, những thông tin được đăng báo đa số là những thông tin mà tác giả tự viết quan điểm của mình nhưng khi đăng lên những tờ báo nổi tiếng thì trong mắt người dân thiếu kiến thức chuyên môn, họ sẽ tưởng đó là quan điểm đã được thẩm định, kiểm duyệt của cơ quan có thẩm quyền. Họ tin, và họ sai.



Những chuyên ngành đặc thù nhưng người viết nó đa số lại là những kẻ đứng ngoài, chuyên môn không có mà lại dùng suy nghĩ chủ quan để viết về những cái khách quan. Họ đã làm ngành y tế điêu đứng trong suốt thời gian dài. 



Đây chính là “quyền lực đen” của ngành báo.



Nếu những nhà báo chân chính khi viết báo họ sẽ có trích dẫn ý kiến chuyên môn của bộ y tế, của các bệnh viện đầu ngành. Nhưng đây không có một câu trích dẫn mà người dân thì lại không đủ tỉnh táo để nhận ra điều đó. 



Vì thế, nếu có một thông tin X có title hot, có nội dung giật gân thì nó sẽ nổi như cồn, chỉ sau 1 ngày có lẽ cả nước đều biết. Đủ loại quan điểm sẽ được hình thành, nhưng sự thật thì chẳng có nơi nào kiểm định. Chính quyền cũng không có cách nào ngăn chặn.



Vụ thủy sản An Thái cũng chính là một ví dụ điển hình. Họ chỉ biết cơ sở đó bán ra loại cá có hàm 



lượng nitrat cao vượt mức cho phép, họ có quyền trách móc công ty đó nhưng không có quyền tự đứng ra, tự đưa ra những phán xét trách nhiệm cho một cá nhân như ông Đình Anh Thái – cha của Đình Lan.



Ông ta đúng là người lãnh đạo cao nhất nhưng trách nhiệm chỉ thuộc về ông ta khi ông ta thực sự là một kẻ vì nguồn lợi, vì tiền mà tạo ra thực phẩm có hại với sức khỏe người dân. Nhưng nếu ông ta bị hãm hại thì ông ta có là thần cũng chịu chết.



Lúc cơ quan chức năng chưa có thông tin khẳng định kết quả điều tra, nhưng chỉ vì vài tờ báo viết vô căn cứ mà làm cho đa số người dân đều chửi rủa, đòi xử này xử nọ ông ta, rồi tẩy chay thủy sản An Thái … làm cho công ty Thủy sản từng lớn thứ 3 cả nước này cũng đứng trước bờ vực phá sản.
Nhân viên ở ngoài thấy có nhiều công an đi thẳng đến phòng Phó giám đốc như thế thì đều ngây người. “Chẳng lẽ công ty làm ăn thất đức thật sao? Hãm hại người cùng ngành mà không để ý đến sức khỏe của nhân dân đồng bào? Nếu là thật thì sau này chẳng phải bọn họ cũng sẽ trở thành đối tượng bị người dân chỉ vào mặt nói “bọn khốn nạn, bọn giết người, bọn thất đức” sao?



Ai cũng hoang mang, tôi nhìn anh, anh nhìn tôi.



Chỉ tới khi chủ tịch Trần Thế Kiệt đưa ra ý kiến: “Tất cả đều là hành vi cá nhân của Phó giám đốc Lý Gia Đông, công ty không liên quan gì hết.” Đến lúc đó mọi người mới yên tâm tiếp tục công việc.



Tang chứng vật chứng, người làm chứng đều rất đầy đủ. Kết hợp với tính chất nguy hiểm sức khỏe xã hội và phản ứng dữ dội của người dân, dẫn đến vụ án rất nhanh được cơ quan chức năng mở phiên tòa xét xử.



Đứng trước con mắt nhìn trừng trừng của hàng triệu người dân cả nước, bồi thẩm đoàn đều thẳng lưng làm việc công tư phân minh. Chưa kể có tên luật sư Tổng Thần trăm trận trăm thắng, đã vậy lại còn là chuyên gia đẩy những kẻ quyền lực xuống đài thì bọn họ cũng không xử ép hay nương tay được gì.



Ngày 8/11, phiên tòa sơ thẩm đầu tiên diễn ra. Với tội trạng và chứng cứ đầy đủ đến nỗi Lý Gia Đông trợn mắt há mồm mà câm nín, luật sư Tống Thần thì lúc trước cũng đã trợn mắt về độ đầy đủ và tính pháp lý của những bằng chứng này, đây có lẽ là vụ hạ bệ dễ dàng nhất trong sự nghiệp làm luật sư của hắn. Nếu mà còn không cho tên này bóc lịch thêm vài năm thì quá kém cỏi rồi.



Với những lời đanh thép cùng dẫn chứng rõ ràng, Tống Thần đã góp phần lớn công lao vào bản án sơ thẩm lần 1: Bị cáo Lý Gia Đông phạt 8 năm tù giam cùng đền bù 300 triệu đồng cho công ty Thủy sản An Thái.



Số tiền này đúng là chẳng bõ đền bù 1/10 ảnh hưởng mà hắn đã gây ra cho công ty thủy sản này trong suốt mấy tháng qua. Tuy vậy bản án tù 8 năm cũng đã làm cho bên bị hại cảm thấy được an ủi phần nào.



Vợ chồng Đình An Thái, và Đình Lan có nằm mơ cũng không nghĩ tên Lý Gia Đông – con cháu Lý đại gia tộc lại làm trò hèn hạ như vậy. Đã thế lại còn muốn cưới con gái nhà họ. Thì ra tất cả chỉ là âm mưu bẩn thỉu.



Đình Lan cũng có nghi ngờ nhưng cô cũng chưa có nhiều cơ hội để tìm được chứng cứ. Cô chấp nhận điều kiện làm người yêu hắn cũng chỉ là muốn có thêm thời gian cho cha mình và lý giải những khúc mắc mà cô nghi ngờ thôi. Tuy vậy cô đã phải trả giá bằng mối tình cảm suốt bao nhiêu năm. 



Nhưng vì gia đình cô không hối hận. Cô không thể trơ mắt ra nhìn cha vào tù, nhìn sự nghiệp cả đời của cha tan biến được. Cô biết làm thế là ích kỷ, là không công bằng với Phúc Vinh nhưng cô vẫn phải chọn lựa như vậy.