Tổng Giám Đốc Siêu Cấp
Chương 259 : Chia chác chiến lợi phẩm
Ngày đăng: 14:18 30/04/20
Dương Tuấn Vũ trợn mắt, đây quá giống giết người cướp của đi. Lại còn tổng kết thành quả nữa chứ.
Trong túi đồ mà Alethea đổ ra có chai lọ đủ cả, à, là đủ các thứ thập cẩm, từ quần áo, giày dép, kiếm, khiên, dây chuyền, nhẫn,…
Leo thấy hắn trợn mắt, sau đó là bĩu môi khinh bỉ thì vỗ vai lắc đầu cười:
- Người anh em đừng nghĩ mấy thứ này là vô dụng. Chúng đều có tác dụng nhất định đó, chứ cậu nghĩ chúng tôi nghèo đến điên rồi nên mới lục tìm mấy cái thứ rẻ mạt cũng lột sạch?
Để minh chứng cho lời nói của mình, Leo cầm một thứ nhìn có vẻ rẻ rách nhất: một chiếc áo hơi nát.
Dương Tuấn Vũ và Elise căng mắt lên nhìn, Leo nhếch mép sau đó xé toạc chiếc áo choàng đen rách ra, bên trong lộ ra một chiếc áo mỏng, các sợi làm bằng một loại vật liệu đặc biệt được bện với nhau tạo thành một tấm áo giáp.
Triệu Cơ quét qua, cô vui mừng nói:
- Đây là loại giáp chuyên dụng với tay nghề rất tốt. Đồng thời nó cũng dùng loại vật liệu rất mới, tất nhiên là so với thời điểm hiện tại.
Dương Tuấn Vũ ngạc nhiên, hắn hỏi:
- Là loại vật liệu gì vậy? Nhìn có vẻ không giống hợp kim.
- Đúng vậy, loại vật liệu này được kết hợp từ hydrogel (được dùng trong kính áp tròng hay đồ chơi thạch dẻo) và sợi thủy tinh.
Nó được một nhóm chuyên gia Đại học Hokkaido, Nhật Bản, đã mất ba năm nghiên cứu và chế tạo. Họ gọi chúng là “siêu vật liệu”.
“Siêu vật liệu” này có hình dạng giống miếng băng gạc nhưng đạt độ bền chắc gấp 5 lần thép carbon, gấp 100 lần so với hydrogel và 25 lần so với sợi thủy tinh nếu chỉ dùng đơn lẻ.
Sự kết hợp đặc biệt trong thành phần cấu tạo giúp tối đa hóa tính đàn hồi của vật liệu.
Nó có thể được sử dụng để tạo ra vật liệu sinh học mới, như cơ quan nhân tạo (khí phế quản, sụn, dây chằng, khớp … hay bộ phận giả (chân tay giả), có thể chịu được các tác động và sự hao mòn hàng ngày rất tốt.
Ngoài vật liệu sinh học, nó sẽ được ưa chuộng trong sản xuất quần áo thể thao, mũ bảo hiểm, áo chống đạn. Và chiếc áo trên tay Leo chính là áp dụng loại vật liệu mới nhất này.
- Ồ. Không ngờ một đồ chơi rơi ra từ quái cũng có giá trị ghê.
- Anh nghĩ đây là chơi game, săn boss, kiếm đồ và được cộng exp lên cấp sao?
Dương Tuấn Vũ nhẹ nhàng từ chối:
- Xin lỗi, tôi rất muốn sở hữu nó. Vì thế tôi không thể nhường cho cô được.
- Anh … Đối với anh nó không nhiều ý nghĩa nhưng đối với tôi nó rất có giá trị, có một sộ chuyện tôi muốn biết, và viên đá này có khả năng giúp tôi hiểu được. Anh có thể chọn thứ khác được không?
Dương Tuấn Vũ lắc đầu:
- Không. Dù cô có đổi thứ gì tôi cũng không cần. Nói như vậy cô đã hiểu rồi chứ?
- Anh … Nó rất quan trọng với tôi mà.
- Xin lỗi cô. Nó cũng rất rất quan trọng với tôi.
Katherine định nói thêm nhưng Flora cản lại:
- Được rồi. Nếu đã cho cậu ấy quyền tự do chọn lựa thì nên giữ lời. Viên đá đó rất đẹp nhưng chắc
cũng không chỉ có một. Nếu em gái bé nhỏ đã thích thì chị và mọi người sẽ tìm cách sưu tầm cho em.
- Em …
- Mọi chuyện quyết định như vậy đi. Selena, em đừng gây khó dễ cho cậu ấy nữa. Có lẽ thứ đó đúng là có ý nghĩa với cậu ta thật, như vậy em cũng không nên nghĩ rằng chỉ mình em mới cần nó. Nếu cả hai đồng ý thì có thể cho nhau xem mà, đâu nhất thiết em cứ phải như thế.
Raymond gõ gõ ngón tay giảng hòa. Cái chuyện tranh giành này thì mọi người thi thoảng cũng gặp.
Katherine cắn môi trừng mắt nhìn hắn. Cô đang nghĩ nghĩ gì đó.
Dương Tuấn Vũ bĩu môi:
- Cô đừng nghĩ mình mạnh mẽ hơn tôi nên muốn giở trò cướp lại. Cẩn thận là mất cả chì lẫn chài đấy.
Nghe hắn nói thế, Katherine nhớ lại chuyện sáng hôm nay, cô nghiến răng nghiến lợi, sau đó hừ một tiếng quay đi.