Tổng Giám Đốc Siêu Cấp

Chương 343 : Chơi bẩn

Ngày đăng: 14:19 30/04/20


Tất cả cùng nín thở, căng mắt nhìn vòng quay Roulette và viên bi, từng giây trôi qua cảm giác như cả thế kỷ đã biến mất vậy.



Cuối cùng, vòng quay đã chậm lại, viên bi có dấu hiệu mất quán tính, nó từ từ chậm dần rồi “cạch cạch cạch” rơi vào bàn quay Roulette bên trong.



Mọi người cùng đếm 10... 24... 16... 1... 20.



- 20?



Mọi người đang cùng đồng thanh kêu lên. Sau đấy họ nhìn ngay sang bên cạnh số 20 chính là số 14, chỉ là khi nãy viên bi đập vào cạnh số 14 nhưng không đủ lực để chạy qua.



- Suýt nữa đã thắng rồi.



Những tiếng thở dài tiếc nuối thay cho Black vang lên, nhưng cũng có không ít những tiếng hừ lạnh, cười khinh thường, nhưng chung quy lại tất cả đều lắc đầu vì khả năng thắng của Black đã cực thấp, nếu muốn lật ngược thế cờ hắn phải thắng cả hai ván còn lại, điều này quá khó.



Có người buồn tất nhiên có người vui, tất cả mấy tên nhà cái xung quanh cùng cả hội đồng quản trị ngồi theo dõi qua màn hình cũng thót tim sau đấy cười ha hả sung sướng.



Carter đập bàn rầm rầm, hét lên sung sướng:



- Hay lắm Zero, cho hắn biết thế nào là chơi đùa với cái chết đi. Tên ngu ngốc tưởng mình là nhà tiên tri sao? Mày chỉ là một thằng bỏ đi mà thôi, khi mày thua tao sẽ bắt mình đập cho một trận, sau đấy xích trước cửa của Foxwoods tiếp khách. Ha ha. Mày dám chơi với tao ư? Còn non và xanh lắm con ạ.



Mấy tên giám đốc còn lại cũng cười vui vẻ và tranh thủ nịnh bợ tên chủ tịch to xác xăm trổ đầy mình này. Từ một tên lão đại xã hội đen, hắn đã chuyển từ buôn lậu vũ khí, đạn dược, và cả con người sang chủ sòng bạc lớn nhất nước Mỹ, lớn thứ hai thế giới. Điều đó có thể thấy đây là một tên có máu mặt hàng đầu trong xã hội ngầm nước Mỹ.



Ở ngoài sòng, Zero cũng thở ra một hơi nhẹ nhõm, tên này tưởng thế nào hóa ra vẫn còn non lắm, dám buông lời thách đấu sao, về tập luyện thêm vài trăm năm nữa đi. Hắn nhếch mép cười lạnh, đang định nói ra mấy lời suy nghĩ trong đầu thì Black giọng khàn khàn nói:



- Tiếp. Đừng sủa nhiều.



- Ngươi.



Zero tức giận mặt đỏ bừng, trước hàng ngàn người nơi này ai không biết tới danh hiệu của hắn, vậy mà tên này từ khi vào cũng không thèm liếc hắn lấy một cái, từ lúc đó Zero đã tức vểnh râu lên rồi, giờ lại bị vũ nhục trước bao nhiêu người, hắn sao có thể chịu đựng được.



Nhưng không chịu cũng phải chịu, bởi vì từ tai nghe của hắn đã có tiếng truyền đến:



- Tiếp tục, đừng làm mấy chuyện ngu ngốc, tất cả chỉ là hắn cay cú nên mới kích động ngươi thôi, đừng mắc mưu, cứ giữ tốt phong độ như lần vừa rồi là được. Hãy kết liễu hắn đi.



- Vâng, chủ tịch.



Zero hừ lạnh một tiếng, sau đấy hắn thu lại viên bi và chờ đợi xem tên chó mực này còn định giở trò gì nữa.



Black như chẳng quan tâm đến hắn, và cũng chẳng quan tâm tới những kẻ thì thầm xung quanh, hắn tiếp tục búng đồng xèng bay lên cao, sau đấy nó lại rơi xuống và quay tít xung quanh bàn cược.



Mọi người nhìn hắn làm như vậy thì thở dài, cuộc vui không ngờ lại kết thúc chóng vánh như vậy, ván này chắc chắn hắn lại thua sấp mặt rồi.



Nhưng nghĩ là một chuyện, thực tế lại là chuyện khác, tuy chửi mắng, coi khinh Black thế nào thì tất cả đều nhìn theo đồng xèng mà hắn tung.
Những người xung quanh cô cũng như vậy, ai trong đầu đều đang nghĩ: “Tên này quá ngông cuồng đi. Chưa thắng mà đã mạnh miệng thuê người quản lý sòng casino cực lớn này rồi. Đã vậy lại còn chỉ bừa một cô em xinh tươi nữa chứ. Rốt cuộc hắn đúng là không coi cái sòng casino lớn nhất



nước Mỹ này ra gì hay sao?”



Thấy cô không trả lời hắn lại nói tiếp:



- Làm quản lý vẫn chưa đủ sao? Thế thì 40% lợi nhuận của nó sẽ thuộc về em, được chứ? Nếu em làm ở đây một năm chắc chắn sẽ thành một trong những người giàu nhất hành tinh rồi. Nên cân nhắc cho kỹ nha. Ừm, nhưng có vẻ tên Zero và ban tổ chức không cho em nhiều thời gian rồi. Em



có 5 giây quyết định.



5... 4... 3... 2... 1...



- Tôi nhận.



- 0. Ồ, lời xin việc được chấp nhận. Được rồi, em cứ đứng đó đi, lát nữa ông chủ Carter sẽ mang



giấy tờ kinh doanh đến, tôi sẽ nhận em vào làm. Đợi chút nhé người đẹp.



Đôi mắt đen láy sâu như hố đen vũ trụ, cô gái tóc vàng nhìn vào mà cảm giác bị nuốt chửng trong đó, kỳ quái là cô không sợ mà trái tim đột nhiên đậm loạn mất mấy nhịp. Cô nhìn về phía Black, trong đôi mắt trong vắt màu xanh khói hiện đã lóe lên chút ánh sáng khác thường.



Black quay lại thấy Zero mặt đỏ bừng, hắn xua tay:



- Đừng nhiều lời, dù sao ông cũng chỉ là con chó chỉ đâu cắn đó của Carter thôi. Nhiệm vụ đã được giao, cố mà làm cho tốt, đừng thừa hơi nói làm gì, giữ lại chút hơi tàn cho những ngày lang thang sau này đi.



Zero trợn mắt, hắn suýt tức ngất đi, nhưng nhớ đến việc mình đã giở chút thủ đoạn, tâm lý có chút cân bằng lại. Hắn thầm cười lạnh trong lòng: “Tao sẽ cho mày chết không có chỗ chôn”.



Hắn hừ một tiếng rồi nói:



- Đặt đi.



Đột nhiên hắn nheo mắt hô:



- Mà khoan! Jack, đi đổi cho hắn đồng xèng khác.



Black búng đồng xèng cho tên Jack, hắn thở dài:



- Nghĩ tôi gian lận sao? Đây là đồng xèng của mấy người, tôi không có mang theo cái gì đâu.



Zero cười nhạt:



- Chỉ là cho chắc chắn thôi.