Tổng Giám Đốc Siêu Cấp
Chương 344 : Ý trời
Ngày đăng: 14:19 30/04/20
Black quay lại vẫy vẫy tay:
- Cô em xinh đẹp, lại đây.
Hắn cầm lấy đồng xèng rồi giơ tay ra nói:
- Em thổi một hơi đi, coi như anh mượn chút may mắn của em.
Không thể không nói, cách làm này của Black đã đánh đúng vào con tim nhỏ bé, ham vui của bất cứ cô gái nào, cô nàng tóc vàng xinh đẹp này cũng không ngoại lệ.
Nở một nụ cười xinh đẹp rạng ngời, cô nàng nói:
- Em tên Lily. Lily một loài hoa xinh đẹp ngọt ngào.
Giới thiệu xong tên của mình, cô thổi nhẹ một hơi thơm mát vào bàn tay đang cầm đồng xèng mới đổi của Black.
Black gật đầu khen:
- Tên đẹp lắm, rất hợp với em. Được rồi, thử xem vận may của Lily có đem lại cho anh cái casino này không nhé. Ha ha.
Hắn cười lớn một tiếng rồi búng tay, đồng xèng lại như mọi khi tiếp tục quay tròn.
Như một thói quen, tất cả cùng chú ý nhìn theo, cuối cùng các con số nó chạy qua rồi dừng lại.
Lily ở sau lưng hắn nói:
- Số 9. Là ngày sinh của em.
- Ồ. Như vậy nhất định là sẽ được may mắn rồi. Zero, nên quay Roulette rồi chứ?
- Hừ.
Hắn nhếch mép hừ một tiếng rồi cũng không màu mè mà đẩy bàn và viên bi trắng quay.
Âm thanh “lạch cạch, lạch cạch” vang lên.
- Thế thì chẳng phải tiền sẽ chẳng đáng giá và ai cũng là tỷ phú sao? Chuyện này mình tôi còn có thể chứ thêm vài người nữa chắc chắn các tiệm casino sẽ đóng cửa hết mất. Ha ha.
Tên phóng viên cười ngượng, hắn gật đầu:
- Anh Black nói đúng lắm, là tôi hỏi sai rồi. Ok. Vậy không tiết lộ bí kíp thì anh có thể tiết lộ ngoại hình hay một chút thông tin của mình được chứ? Chúng tôi rất hy vọng nhìn thấy chân dung đại cao thủ.
Black lại lắc đầu:
- Anh không thấy trúng xổ số vài triệu đô người ta còn che mặt không? Huống chi tôi vừa trúng vài chục ngàn đô? Hở mặt ra nếu không bị lũ cướp chặn đường thì cũng nổi tiếng a, khi đó rất phiền phức, tôi lại yêu thích một cuộc sống yên bình hơn.
- Yên bình?...
Miệng mọi người đều giật giật. Tên này trong vòng hơn 1 tuần thắng sạch tiền của hàng ngàn người, giờ lại thắng luôn cả cái sòng casino lớn nhất nhì thế giới mà hắn mở miệng ra là không thích nổi tiếng, mở miệng ra là thích cuộc sống yên bình? “Ngươi tưởng chúng ta là lũ ngốc sao?
Chỉ sợ cái miệng trong chiếc mũ trùm mặt kia lại chẳng đã vui sướng cười rách tới tận mang tai rồi.” Mọi người đều thầm khinh bỉ tên chó mực này.
Đang định hỏi tiếp thì Black xua tay:
- Đại khái là như vậy thôi, phiền mọi người tránh ra một chút, giờ này chắc ngài chủ tịch Carter của chúng ta đã chạy tới đây rồi chứ?
Mọi người lúc này mới nhớ ra đúng là Black thắng là một chuyện, tên chủ tịch nổi tiếng hắc ám Carter có chịu nhả con gà đẻ trứng vàng trong miệng ra không lại là chuyện khác.
Mọi người nhìn ngó xung quanh, rồi đột nhiên có tiếng ầm ĩ, sau đấy một đám người vội dàn sang một bên.
Carter đã xuất hiện.
Mọi người nhìn tên chủ tịch nổi tiếng tàn bạo, ăn chơi đàng điếm nổi tiếng thế giới ngầm đất Mỹ vậy mà giờ đây nhìn mặt lúc xanh lúc đỏ, trước ngực vẫn còn nhuộm đỏ một mảng, chẳng cần hỏi mọi người cũng tự hiểu được tên này tức quá mà hộc máu. Chẳng phải khi nãy lão già Zero cũng như vậy sao?
Carter bước tới, hắn rất cao lớn vạm vỡ, đứng cao hơn Black gần một cái đầu, tuy vậy, khí thế của tên đen thui cũng không kém là bao, nhìn thấy tên này nguy hiểm như con gấu đang điên lên tìm chỗ phát tiết, vậy mà hắn vẫn thẳng lưng hiên ngang đối mặt, chân chẳng lùi lấy một bước, mặt không đỏ, tim không loạn nhịp.
Lily nhìn thấy Black có khí thế như vậy thì một cô gái mạnh dạn như cô lại càng mê như điếu đổ. Người đàn ông dũng mãnh này cô muốn.
Không chỉ Lily, những người ở đây cả nam lẫn nữ khi nhìn thấy cảnh tượng như vậy trong lòng cũng thầm khâm phục và khen ngợi.