Tổng Giám Đốc Siêu Cấp

Chương 358 : Lựa Chọn Đau Khổ

Ngày đăng: 14:19 30/04/20


Nhìn Tuyết Yên thở dều đều bên cạnh, Vân Tú mỉm cười rồi nhẹ nhàng vén chăn đi ra ngoài ban công. 



Ngẩng lên nhìn bầu trời đầy sao, cô thầm nhớ lại những kỷ niệm của mình và Tuấn Vũ. 



Mới đầu tưởng như sẽ chẳng bao giờ nghĩ tới việc yêu một người đàn ông kém mình gần mười tuổi, rồi cả những niềm vui khi đạt được thành công trong công việc, hay trong luyện tập võ thuật, tất cả những thứ này đều chỉ như một giấc mơ đẹp. 



Nhiều lúc chuyện công việc, chuyện tình cảm, chuyện gia đình làm cô căng thẳng, nhưng cứ nghĩ lại nếu mình được lựa chọn quay lại thời điểm đó thì cô tin rằng mình vẫn sẽ lựa chọn như vậy. 



Vân Tú ngồi xuống sàn, hai tay chống cằm, lưng dựa vào bờ tường lạnh lẽo phía sau, cặp mày khẽ nhíu.



“Ngày mai phải đi ăn cơm cùng tên đó sao?”



Cứ nghĩ lại cái bộ dạng háo sắc đấy là cô lại thấy kinh tởm. Nhìn từ xa thì cũng là một tên mặt mày sáng sủa, lịch sự tri thức vậy mà khi tới gần, cô nhanh chóng nhận ra ánh mắt thô tục của hắn ngay lần đầu tiên gặp mặt. 



Cứ tưởng sau khi Tuấn Vũ có cách nhờ người can thiệp khiến kẻ này không bám lấy cô nữa, nhưng chỉ được hơn một tuần hắn lại xuất hiện. Mà kẻ đem cho hắn dũng khí không ai khác chính là Trần Thế Kiệt và mẹ.



Nhìn hình ảnh mẹ tay trong tay hạnh phúc với tên đó thì cô cảm thấy thật đau đớn, bởi vì cô biết, niềm hạnh phúc của mẹ chỉ ngắn chẳng tày gang. Nếu cô gật đầu đồng ý cuộc hôn sự này thì ngay sau đám cưới mình, con cáo Trần gia này sẽ lộ đuôi hồ ly, hắn sẽ không tiếc gì mà bỏ rơi mẹ con cô một lần nữa.



Và tất nhiên, nếu ngược lại, cô từ chối, và chuyện hôn ước ngu ngốc này chấm dứt thì hắn lại càng không cần hai mẹ con cô. 



Đơn giản bởi vì hắn là con trưởng, là kẻ có cơ hội nắm giữ quyền gia chủ của một đại gia tộc, muốn quyền có quyền, muốn thế có thế, muốn tình cảm có tình cảm. Mà chưa kể vợ hắn lại là thiên kim tiểu thư của Quản gia, một gia tộc nhị lưu ở kinh thành, còn nhìn lại mẹ cô chỉ là một người đàn bà nông dân nghèo khổ. 



Vân Tú tất nhiên cũng tin mẹ cô không phải không từng nghĩ tới chuyện này, nhưng mà nhận được những lời như mật ngọt rót vào tai, đồng thời mẹ cô lại là người nặng tình cảm, nên dù có là sự thật rành rành trước mắt mẹ vẫn tin tưởng người mình yêu, người chồng của mình.



Minh chứng rõ nhất chính là việc khi cha mất mẹ còn rất trẻ, người ta có câu gái một con trông 



mòn con mắt, mà cô đẹp như thế thì chỉ cần nghĩ cũng biết mẹ cô cũng là một mỹ nhân hiếm có khó tìm, vậy mà bà vẫn thủ thân như ngọc, bao nhiêu năm bỏ qua biết bao lời ong tiếng ve mà tần tảo sớm hôm mẹ nuôi cô khôn lớn.



Mẹ rất yêu cha.



Nhưng tên Trần Thế Kiệt này chắc chắn không xứng đáng làm mà mẹ cô trông mong.


- Nhận được lệnh từ Boss, tôi xin trình bày với mọi người những thông tin sau, mời quan sát vào màn hình trước mặt.



Đột nhiên có một tấm hình ảnh trôi nổi trước mắt, Leo hít hà một hơi, chưa kịp hỏi thì Mystic đã thiện tâm giải thích hộ:



- Hope là trí tuệ nhân tạo tổ chức mới phát triển, nó có khả năng quản lý thông tin độc lập và nhận lệnh của những người có chức quyền. Có thể nói nó chính là một con người sống và biết suy nghĩ. 



Còn cái màn hình trước mắt anh chính là Hope điều khiển bộ phận chiếu hình mô phỏng ra, tuy nhiên dựa vào chuyển động tay và lời nói nó sẽ di chuyển như thật.



Leo nghe vậy mắt sáng lên, hắn cũng như mọi người, cứ nhìn thấy cái gì mới, cái gì thú vị là đều muốn sờ sờ mó mó.



Trong khi đó Hope đã bắt đầu báo cáo:



- Hệ thống cổng kết nối với vệ tinh sẽ được tăng thêm tối đa từ 20 lên 40 cổng, đảm bảo tốc độ truy cập và sử dụng dữ liệu sẽ tăng lên tương ứng. Như vậy, băng thông 5G chính thức được sử dụng công suất cao nhất.



Tiếp theo là cần chọn ra một vài người có khả năng rèn, chế tác và lắp ráp linh kiện tốt nhất, dự tính cần 9 người, mỗi khâu 3 người. Việc chọn người này cần hoàn thành trong vòng 1 tháng, đầu tiên sẽ rèn những thứ đơn giản để kiểm tra khả năng cũng như đánh giá lòng trong thành với tổ chức. Việc này vốn định để chị Elise làm nhưng chị đã bận nhiều việc rồi, nên sẽ chuyển qua anh Walter bởi vì dù sao anh cũng là chuyên gia sử dụng vũ khí của tổ chức. Tốt nhất là tìm được người từ 50 lính.



Walter gật đầu:



- Ok. Tôi cũng muốn ra ngoài giải khuây chút. 



Chẳng quan tâm tới hắn muốn giải khuây cái gì, Hope tiếp tục:



- Nếu cảm thấy được thì mẫu thiết kế trang bị và vũ khí mới sẽ giao cho họ chế tạo.



DG háo hức:



- Có thể tiết lộ một chút giới thiệu về chúng không Hope?



- Yêu cầu bị bác bỏ. Mọi thông tin cần tuyệt mật.



DG mặt ỉu xìu, Hope dù sao cũng là một cái máy tính, nó đã được mã hóa bởi người có quyền lực lớn nhất thì những mệnh lệnh của anh ta, Hope sẽ không thể làm trái.