Tổng Giám Đốc Siêu Cấp
Chương 374 : Lũ khốn
Ngày đăng: 14:20 30/04/20
MV ca nhạc thường chỉ kéo dài từ 5 tới 10 phút nhưng để quay ra được thì cần không ít thời gian, tuy vậy đa số lại phụ thuộc vào diễn viên diễn xuất như thế nào.
Vì là buổi quay đầu tiên nên ai cũng cố gắng tới thật sớm để chuẩn bị cho chu đáo. Thời gian hẹn làm việc là 8 giờ nhưng cho tới 7 giờ mọi người đã tới gần đầy đủ chỉ còn thiếu nam chính.
Hà Linh dù không muốn nhưng vẫn phải là người lên tiếng hỏi:
- Tuyết Yên này, em có chắc cậu ta biết đường tới đây chứ?
- Vâng, chị không cần lo đâu, dù sao cũng chưa tới giờ làm việc mà. Kịch bản em cũng đã gửi trước cho anh ấy rồi, chắc cũng sắp tới.
- Mà này, tới giờ em vẫn chưa bật mí ai là người đóng vai nam chính sao?
- Bất ngờ nếu nói ra thì còn gì là thú vị nữa? Ừm, mà chị cứ coi như một người mới đi, vì đây cũng là
lần đầu tiên anh ta đóng một MV ca nhạc, hình như là vậy.
- Ài, chỉ mong là trong một tuần sẽ quay xong, hôm nay ở khu nhà này chỉ có thể quay được một số cảnh thôi, còn ở bờ sông và nhà ga nữa.
Tuyết Yên nghĩ nghĩ rồi nói:
- Anh ấy chỉ có hai ngày thôi ạ, nếu vậy mình cứ quay những cảnh có sự xuất hiện của anh ấy trước đi chị, còn lại mình làm sau.
- Ok em. Chị đã bàn bạc với Triệu Vũ rồi, cậu ta cũng đã lên lịch trình hết rồi.
- Vâng. Ồ! Anh ta tới rồi kìa.
Nghe Tuyết Yên nói thế, mọi người cũng tò mò quay lại nhìn xem đấy là ai mà cô gái này giấu họ ghê vậy.
Nhưng vừa quay lại nhìn một cái, mới đầu thì còn chưa nhận ra, cho tới khi hắn tháo cái kính râm xuống, nở nụ cười khoe chiếc răng khểnh điển trai và vẫy tay chào thì mọi người cứng ngắc.
Không hổ danh là sáng mắt vì trai đẹp, chị Hà Linh rất nhanh hú lên một tiếng rồi chạy tới.
Chu Văn Tuệ trợn mắt hỏi:
- Này. Hình như tui nhìn nhầm đúng không? Sao siêu sao David Nolan lại xuất hiện ở đây? Phải chăng là đêm qua xem lại bộ phim Đam Mê Tốc Độ của thần tượng nên sáng nay bị hoa mắt chăng?
- Các người là ai mà lại được phép ở trong nhà con gái tôi?
- Như thế là xâm phạm quyền riêng tư, tôi sẽ kiện ra tòa...
- Sao Tú Tú lại thành ra như vậy? Có phải các người đã hãm hại cô ấy không?
- Sao bị thương mà không vào viện? Các người làm gì con gái tôi rồi? Sao nó không tỉnh lại... trời ơi
... con gái tôi...
Càng đi tới gần thì càng nghe rõ ràng, Tuyết Yên trợn mắt vì đã có lòng tốt còn bị họ vu oan đòi kiện, hãm hại con gái họ? Chẳng phải chính là do mấy người đã ép chị ấy thành ra như vậy sao?
Tuyết Yên mặt lạnh như băng, cô cảm giác mấy kẻ này đúng là cặn bã, kẻ thì mù quáng ngu ngốc, kẻ thì thối nát từ bản chất thối ra.
Bước nhanh về phía cha mẹ mình đang đuối lý bị bọn họ quây lại, cô hét một tiếng lớn:
- Tất cả im miệng!!!
Tiếng cãi vã chợt biến mất, mọi người đều giật mình quay lại thì thấy một cô gái xinh đẹp, nhưng vô cùng lạnh lùng, thậm chí còn cho người khác cảm giác run sợ.
Trương Ngọc Vân nhíu mày chán ghét nói:
- Con ranh này ở đâu ra? Ở đây có người lớn người bé, mày quát ai im miệng? Đây là nhà mày à?
Tuyết Yên nhíu mày, cô cũng cực kỳ ghét mấy kẻ tự cho mình là thanh cao hơn người, luôn coi tất cả những người khác là con sâu cái kiến. Cô lạnh lùng nói:
- Thứ nhất, đây là nhà đứng tên của chị Vân Tú chứ không hề có tên của mấy người, mấy người lấy quyền gì chèn ép người khác? Có phải bà cũng nên im miệng lại rồi không? Thứ hai, chị ấy đang bị bệnh nặng cần phải yên tĩnh nghỉ ngơi, mấy người cãi nhau ầm ĩ ở đây có mục đích gì, định làm chị ấy bệnh đã nặng càng nặng hơn sao? Thứ ba, tình trạng chị ấy ra thế này còn không biết có phải mấy người dồn ép chị ấy vào đường cùng không, chúng tôi sẽ điều tra rõ, nếu đúng, các người chờ ngày tới hầu tòa đi.
Lợi dụng dăm ba cái địa vị, dăm ba đồng tiền, mấy người tưởng mình sống trên đời đã làm cha làm mẹ thiên hạ sao? Thích gì làm nấy?
Đừng có trợn mắt chỉ tay vào mặt tôi, bà không xứng cũng không có cái quyền đấy.
Tuyết Yên xỉ vả cho Trương Ngọc Vân một trận, đồng thời cũng không quên xỉa xói mấy kẻ xung quanh. Đừng tưởng cô xinh đẹp, mà hiền lành, hoa hồng cũng có gai, cái gì cũng có giới hạn của nó mà thôi.