Tổng Giám Đốc Siêu Cấp

Chương 458 : Huyết tế

Ngày đăng: 14:21 30/04/20


Người ban nãy giải thích cho Dương Tuấn Vũ thấy hắn bị khiêu khích mà làm liều thì tiến tới bên cạnh:



- Người anh em, việc gì phải thế. Hắn rõ ràng muốn cậu chấp nhận khiêu chiến. Cậu còn là lính mới nhiều thứ còn chưa biết. Đừng nôn nóng, giờ chưa lên Quảng Thiên Môn vẫn có thể rút lại.



Dương Tuấn Vũ quay lại nhìn hắn và ném lại một câu:



- Kẻ nào động vào gia đình tôi thì chỉ có CHẾT.



Nghe hắn nói vậy người này sững sờ, sau đấy thở dài, tuy hắn khuyên người ta như vậy nhưng thực sự có kẻ xúc phạm mình như thế chắc chắn hắn sẽ không chết không thôi. Người này còn trẻ, lại là lính mới nhưng cốt khí không nhỏ. “Thú vị!” Hắn lẩm bẩm, chỉnh lại cúc cổ tay áo rồi mỉm cười đi theo.







Dương Tuấn Vũ đặt chiếc bút xuống, quay đầu đi thẳng. Hắn và Huyết Sát đã xong ký giấy sinh tử.



Tin tức có trận chiến một mất một còn đã nhanh chóng lan ra cực nhanh, chỉ chưa tới 10 phút nơi này đã có ít nhất 200 người đang đứng dưới theo dõi, bàn tán, thậm chí là đặt cược tiền.



Tuy hắn rất tức giận nhưng cũng biết đối thủ lần này khó nhằn, vì thế nhất định không thể chủ quan.



Ba thanh kim loại nhanh chóng được kết nối lại thành một thanh thương, Thanh Long Thương, đã lâu rồi hắn không cùng nó chiến đấu. Vuốt ve thanh thương có không ít vết sứt mẻ, đây đề là những lần nó giúp Dương Tuấn Vũ tránh khỏi một nhát chém. Cả hai đã có một mối liên kết vô hình. Nắm thương trong tay, Dương Tuấn Vũ cảm giác nó như hòa lần vào cơ thể của mình, mỗi động tác đều rất linh hoạt.



Huyết Sát đứng ở phía đối diện trên sân, tay cầm một thanh đại đao hình đầu hổ, nhìn vô cùng uy thế, cả người khí tức như một tên huyết nhân. 



- Tia lửa điện?



Dương Tuấn Vũ nhíu mày, tên này không ngờ lại là một tên sử dụng Ki Lôi hệ. Đặc điểm của loại Ki này bá đạo không cần nói, vừa nhanh, vừa có sức tàn phá cực lớn, lại có khả năng là tê liệt đối thủ. Đây là một trong những hệ Ki rất hiếm.



Lôi Huyết sao? Dương Tuấn Vũ trong lòng cảnh giác mười phần. Trận đấu này muốn thắng cũng không dễ dàng gì. Hắn quyết định dùng toàn lực đối phó.



Ngay khi trọng tài vừa lên tiếng, toàn thân Huyết Sát điên cuồng phóng ra lôi điện màu đỏ như máu, riêng chỉ một chút lôi điện lọt ra ngoài thôi cũng đủ làm nổ tung phần gạch đá trên sàn đấu. Khí thế trong nháy mắt tăng vọt.



Dương Tuấn Vũ cũng ngay lập tức dàn một lượng Ki thích hợp quanh thân, cả cơ thể có cảm giác nhanh nhẹn gấp 5 lần bình thường.



Huyết Sát chém thanh đang ngang hông kẻ địch, nếu thành công thì đảm bảo sẽ bị cắt làm hai khúc.



Dương Tuấn Vũ chống cán thương xuống đấy làm điểm tựa rồi dúng sức nhanh chóng đẩy cả người lùi ra sau, vừa khéo thanh đao sát sạt đi qua, cũng may chỉ làm rách bộ áo của hắn.



Đồng thời trong lúc lui lại, hai tay hắn nhanh chóng gập thương chém về phía trước. 




Huyết Sát cũng không nói thêm gì, hắn cảm giác hơi thở tử vong đã tới sát bên tai, cả người điên cuồng thối lui đồng thời cắn răng dồn một lượng lớn Ki đỡ một chiêu này.



- Uỳnh!!! 



Không khí bị nhát Thương mang đi như nén tới cực hạn, khi tiếp xúc với Đại Đao liền tạo ra một vụ nổ cực mạnh khiến tất cả những người bên dưới cũng nháo nhác lùi lại. Nếu không nhanh chân bị thương không nói, có khi còn mất nửa cái mạng.



Khi bụi đá bay mờ mịt đã dần tan, mọi người căng mắt nhìn vào nơi vụ nổ khi nãy thì giật mình.



Cũng đồng thời lúc đó họ thấy một cái bóng màu vàng nhanh chóng lùi khỏi làn khói. Dương Tuấn Vũ hiện ra cả người đã suy yếu, một thương này không thể không nói hắn đã dồn gần như toàn lực, cả người Ki đã thu lại, giờ này Ki chiến đấu còn không đủ nên hắn không thể lãng phí dùng Ki hộ thân nữa.



Mà sở dĩ hắn lùi lại là vì trong lòng tự dưng dâng lên nỗi lo lắng khó hiểu, bản năng mách bảo hắn cần lùi lại. Tên Huyết Sát này thành hình dạng gì hắn cũng không rõ, chỉ biết tên này đến đường cũng đã sắp điên.



Dương Tuấn Vũ cười khổ, hắn giờ muốn điên cũng không có khả năng, lượng Ki đã dùng hết 9/10, thực lực còn lại không tới 1/3 so với ban đầu. Vậy mà tên kia lại dai như đỉa, đến cuối trận còn giấu bài, giờ mới lộ ra.



Bên dưới nổi lên một trận khó hiểu là vì sao Dương Tuấn Vũ lại không thừa thắng truy kích mà lại lùi lại.



Nhìn sân đấu cả ngàn mét vuông sau chiêu thức vừa rồi liền tan nát một nửa thì ai cũng hít vào một ngụm khí lạnh. Ngoài những kẻ thực lực cao hẳn thì không nói, nhưng kẻ thực lực chỉ là Bá Tước trở xuống đều kinh hồn. Họ thử suy nghĩ một chút rồi đều lắc đầu, họ tự nhận bản thân nếu ăn một chiêu này chính là chết không thể chết hơn. Từ đó ánh mắt nhìn chàng trai trẻ tuổi đang đứng trên kia cũng xuất hiện một tia tôn trọng.



Đời là vậy, khi bạn thực sự vượt trội, ngoài sự ghen ghét của mấy tên ích kỷ ra thì phần lớn đều nhận được sự tôn trọng của người khác. Nói cho cùng nắm đấm ai to hơn người đó làm bố cũng được, làm ông cũng không ai nói gì.



Nhưng rất nhanh chóng mọi người cũng đã nhận ra tình hình không đúng. Đúng lúc này một tên mặt không cảm xúc thở dài lắc đầu:



- Tên nhóc Dương Tuấn Vũ kia đã chính thức chọc điên Huyết Sát rồi. Mà cũng không ngờ Huyết Sát lại bị ăn thua thiệt như thế, tới mức đường cùng phải dùng Huyết Tế.



Mấy người xung quanh nghe thế thì xúm lại người mặc toàn thân một màu đen vội hỏi:



- Cái gì là Huyết Tế? Mong vị đại ca này chỉ giáo.



- Đây chẳng phải là Lê Cát sư huynh, cháu của Bộ trưởng Lê Quân sao?



- Ồ. Thì ra là Lê Cát sư huynh, thất lễ thất lễ. Mong sư huynh chỉ giáo cái gì là Huyết Tế?



Lê Cát cũng không làm cao, tuy hắn là cháu Bộ trưởng là thật, nhưng xưa nay mọi thứ hắn đạt được đều không liên quan chút nào tới danh vọng của ông nội, tất cả đều do hắn tự tay giành lấy.



Tặng đậu