Tổng Giám Đốc Siêu Cấp
Chương 459 : Đáng tiếc
Ngày đăng: 14:21 30/04/20
Lê Cát mắt vẫn không rời hai thân ảnh trên sân, tay chỉ vào Huyết Sát đã lộ ra khỏi đám khói, miệng bắt đầu giải thích:
- Huyết Tế là dùng chính tủy huyết của mình để tế đao. Thanh Đại Hổ Đao kia vốn dĩ không phải là do hắn mua được hoặc nhờ ai rèn mà là trong một lần làm nhiệm vụ ở Trung Quốc, tiêu diệt một nhóm gia tộc cổ võ rồi cướp được. Đại Hổ Đao cấp độ tới giờ vẫn chưa lộ rõ, nhưng có một điều các ngươi chắc không biết, nó có khả năng tăng tiến sức mạnh theo chủ nhân.
Tên Huyết Sát này coi như năng lực cũng không tồi, khi nãy chiến đấu thanh đao này đã ở cấp độ Cực phẩm Phàm Binh đi, giờ sau khi Huyết Tế không biết lên cấp độ nào.
- Cực Phẩm Phàm Binh còn muốn lên nữa?
- Đúng vậy. Nếu số may mắn biết đâu có thể lên tới Thần Binh- Hạ Phẩm Chiến Tướng thì sao?
Mọi người nghe thấy vậy thì giật mình. Dù chỉ là Hạ Phẩm nhưng một cái Thần Binh là khái niệm khác hoàn toàn Phàm Binh. Dù là cấp kém nhất cũng là chém sắt như chém bùn.
Lê Cát lại nói tiếp:
- Huyết Sát kia cũng may mắn chiếm luôn được bộ công pháp của lũ thế gia võ đạo đó, từ đó hắn mới một đường thành danh tới hôm nay. Chiêu Tam Hoàng Huyết Vũ cũng là từ đó mà ra.
- Ồ. Cảm ơn sư huynh giúp mở mang kiến thức.
- Không có gì, việc này lên tới cấp độ cao một chút sẽ biết. Được rồi. Nhìn xem một chút. Oh. Tiếc nhỉ, chỉ lên được Bán Thần Binh, thôi cũng tạm được, Dương Tuấn Vũ giờ cũng chỉ là ngọn đèn cạn dầu thôi, chống được một chiêu từ Bán Thần Binh hay không cũng là rất khó nói.
Đúng như hắn nói, sau khi tế tủy huyết của mình, Huyết Sát đã tạm thời bước vào trạng thái điên cuồng, thời gian duy trì hắn không còn bao lâu, nhiều nhất phải giết kẻ trước mặt trong vòng 5 phút, nếu không thì hắn chết chắc.
Nếu bình thường có lẽ hắn đã nhận thua, nhưng là một trận sinh tử chiến, có muốn nhận thua thì kẻ đối diện cũng không có khả năng tha cho hắn một mạng mà rời đi. Vì thế hắn bắt buộc phải dùng bí thuật Huyết Tế này, lần này kể cả thắng hắn cũng phải nằm liệt giường ít nhất 3 tháng mới phục hồi lại sức mạnh nhưng tủy huyết một khi đã mất đi chính là vô phương phục hồi. Tiếc thật đấy nhưng giữ được mạng hãy nói tiếp.
Dương Tuấn Vũ cũng biết tình trạng của mình đang rất nguy cấp, một chiêu nếu trúng nhiều khả năng sẽ toi mạng. Nhưng hắn không hối hận, rồng còn có vảy ngược nữa là con người. Để cho hắn chui qua háng người khác là không có khả năng, còn việc đem vợ dâng cho kẻ khác hắn còn không nghĩ tới, nếu muốn, hắn phải chết rồi hãy nói tiếp.
Giờ số Ki còn lại không nhiều nhưng tận dụng xuất ra một chiêu cuối cùng vẫn còn khả năng. Lần trước nếu không phải Doãn Trung San nhảy lên đài gạt tay hắn ra thì Âu Chí Quốc giờ này đã xanh cỏ rồi. Mà chiêu này tuyệt đối khó tránh vì nó cực nhanh, chỉ có điều lúc tích tụ sức mạnh thì hắn vẫn còn cần chút thời gian.
Tuy vậy, người có sức mạnh của Ki tới cấp độ Bá Tước không lập tức chết ngay mà vẫn có thể còn chút thanh tỉnh. Đây cũng chính là điều Dương Tuấn Vũ không ngờ tới.
Sở dĩ Lê Cát và Đường Tiêu đều biết chiêu thức của Dương Tuấn Vũ chắc chắn sẽ đến trước nhưng là kẻ đã từng giết người cấp Bá Tước nên họ biết tới cấp độ này người bị phá hủy cơ quan trọng yếu như tim, phổi, gan, chỉ duy nhất trừ não bộ là vẫn còn ý thức và đầy đủ sức mạnh để tấn công mấy giây.
Nhưng chỉ cần mấy giây, đôi khi trong cuộc chiến sinh tử lại đủ làm rất nhiều việc. Vì thế, khi nhìn thấy hướng đi của Đại Huyết Đao, họ đều biết Đao này sẽ không có khả năng để Dương Tuấn Vũ sống.
Ngay cả khi không bị đao xuyên trực tiếp qua tim thì lực lôi điện điên cuồng kia sẽ làm trái tim vỡ nát bét. Ngay cả bọn họ, tuy cũng được coi là mình đồng da sắt, đao kiếm bình thường chém không một vết xước nhưng ngũ tạng vẫn là như cũ, một khi bị vỡ nát thì vô phương cứu chữa.
Cũng chính vì lẽ đó, ở Quân Đoàn Tối Mật, việc phát triển khoa học kỹ thuật vẫn được đẩy cao, đặc biệt là công tác làm nội tạng cơ khí được coi là mũi nhọn. Đào tạo ra một người tới sức mạnh cấp độ như thế này một khi chết đi chính là rất tổn thất.
Nếu trận này không phải sinh tử chiến thì nhiều khả năng còn có cơ may kịp thay khí quan máy, nhưng đã ký vào sinh tử đấu thì ngay cả các vị phong chủ cũng không thể can thiệp vào. Lúc ký vào giấy sinh tử chính là sống chết mặc trời.
Khi nhìn thấy tia sáng xuyên thẳng qua cơ thể của Huyết Sát tạo ra một lỗ hổng to bằng nắm đấm thì ai cũng rùng mình, chưa hết, tia sáng sau khi xuyên qua còn găm vào vách núi tạo ra một vụ nổ đinh tai nhức óc. Sau khi khói bụi tan đi chính là sâu cả chục mét làm tất cả líu lưỡi.
Tuy vậy, Dương Tuấn Vũ cũng chẳng khá hơn, Huyết Sát Đao sau khi tới, giáp cũng vậy, không giáp cũng thế tất cả chẳng tốn chút tích tắc thời gian nào đều dễ dàng xuyên qua như cắt một tờ giấy, rồi cuối cùng đâm vào lồng ngực kẻ địch xuyên ra sau lưng.
- Bùm …
- Ục.
Dương Tuấn Vũ có thể nghe thấy tiếng nổ trên ngực mình, kèm với đó là sự đau đớn kinh khủng, miệng phun ra một ngụm máu, tuy vậy đầu óc hắn còn chút thanh tỉnh, trong đầu vô vàn hình ảnh kiếp trước, kiếp này thi nhau hiện lên, cuối cùng chồng chất hỗn loạn vào nhau. Miệng hắn lẩm bẩm:
- Mình phải chết ở đây sao? Minh Châu, Vân Tú, Iris, … Tuyết Yên … anh có lỗi với … các em.
Nói xong, đầu óc hắn tối sầm, ý thức hoàn toàn chìm trong bóng tối vô tận.