Tổng Giám Đốc Siêu Cấp

Chương 478 : Công pháp kỳ diệu

Ngày đăng: 14:21 30/04/20


P/s: Cảm ơn bạn rahamkt đã Đề cử 2 Nguyệt Phiếu cho truyện nhé.



....



- Cảm ơn em, Triệu Cơ. Nếu không có em chắc anh đã không giữ được Tâm Diệp rồi.



- Giữa anh và em còn cần cảm ơn. Được rồi. Tuy Tâm Diệp còn duy trì được một chút, nhưng tình trạng Iris nghiêm trọng như nào có lẽ anh cũng biết. Hiện tại anh dùng sức mạnh như vậy không ổn. Chỉ sợ tới nơi, nhìn thấy cô ấy anh cũng vô lực tiếp cận chứ đừng nói là cứu người.



Dương Tuấn Vũ nghe thấy vậy cũng bất đắc dĩ, hiện tại tuy đã đột phá lên Hầu Tước nhưng muốn vừa



huy động Ki vừa chuyển hóa Ki thì hắn còn không làm được.



Những tưởng vô vọng, bỗng nhiên một đoạn ký ức lóe lên trong đầu. Hắn từng thấy Apollo trong lúc chữa thương cho Artemis thì tay kia tiện thể tạo ra mấy quả tinh quang cầu ném xuống diệt sạch lũ quái vật. Nhớ vậy hắn không khỏi bừng tỉnh, chẳng phải nói Apollo có ném cho hắn một quyển sách công pháp gì đó sao?



Nói là làm, hắn liền nhớ lại bộ công pháp đã khắc sâu vào trong đầu, từng cách hít thở, từng cách vận chuyển, khai thông đả thông các khiếu cực được ghi rõ ràng.



Hắn lập tức biết đây chính là thứ mình cần, ngồi xuống, triển khai công pháp không ngờ hắn lại lập tức nhập thần, tâm trí tiến vào trạng thái không minh, tĩnh mịch.



Từng luồng ánh sáng mặt trời rõ ràng vô hình nhưng cứ cuồn cuộn lấy hắn làm trung tâm mà lao tới, Dương Tuấn Vũ vô tình trở thành một cục nam châm lớn điên cuồng hút tinh hoa từ ánh sáng rồi chuyển hóa thành Ki cho mình.



Nhưng càng tu luyện hắn càng cảm thấy không chỉ riêng ánh sáng, mọi thứ chỉ cần là có cấu tạo vật chất chứa năng lượng đều bị hắn hấp thụ. Tuy vậy, so với ánh sáng rõ ràng thứ này được chuyển hóa rất chậm, chậm tới mức nếu hắn không để ý còn không thấy, nhưng nó lại thực sự tồn



tại.



Dương Tuấn Vũ mừng rỡ, tham lam hấp thu năng lượng. Theo hướng dẫn của bộ công pháp hắn lần đầu tiên kiểm tra tình trạng các con đường vận chuyển Ki và khiếu huyệt của mình.




Tuy vậy, với 30 huyệt khai thông, hắn cảm giác cơ thể từng lúc đều dễ dàng câu thông với ngoại cảnh và tạo ra một loại Ki chất lượng hơn trước không chỉ 1-2 lần.



Triệu Cơ thấy vậy không khỏi ngạc nhiên:



- Anh làm gì mà cứ hết gào thét lại cười sằng sặc vậy? Aaaa… Sao Ki của anh lại biến đổi rồi? Cấp độ 4? Không đúng. Cấp độ vẫn chỉ là 3 nhưng sao em cảm nhận nó mạnh như cấp 4 vậy?



Dương Tuấn Vũ sửng sốt, đừng bảo suốt hơn 16 tiếng vừa rồi Triệu Cơ không biết hắn đang làm cái gì nhé?



- Em không biết nguyên nhân?



- Vâng. Anh làm cách nào vậy?



- À. Anh nghĩ một chút cảm thấy một cách tập luyện mới. Khi câu thông với môi trường bên ngoài dường như Ki sẽ tốt hơn một chút.



- Ồ.



Triệu Cơ không khỏi lâm vào suy tư.



Dương Tuấn Vũ sở dĩ cũng không muốn dấu cô, nhưng theo như lời hứa với Apollo, hắn không được tự ý truyền đạt lại hoặc làm lộ ra môn công pháp này. Bản thân hắn không phải loại tốt đẹp gì nhưng một lời hứa như vậy vẫn có khả năng làm được. Triệu Cơ có lẽ cũng nghĩ ra điều gì đó nên không tiếp tục hỏi nữa.



Dương Tuấn Vũ cảm thấy không sai biệt lắm, hắn bắt đầu áp dụng cách vận chuyển Ki kỳ lạ của sách công pháp, và y như rằng hắn đã thành công, nhất tâm nhị dụng, vừa hấp thụ Ki vừa truyền được Ki ra ngoài làm việc khác.



Có thể nói hiện tại Dương Tuấn Vũ như một cái máy phát điện, thay vì xăng đi vào một đầu, điện đi ra một đầu, thì hiện tại, năng lượng môi trường qua một đầu, Ki được sản xuất liền truyền tới con thuyền làm tốc độ nó tăng không chỉ gấp đôi như trước mà phải gấp 4 lần. Nhưng sự hao tổn năng lực tinh thần và thể chất lại ít hơn trước nhiều lắm. Đây chính là sự biến đổi không chỉ về lượng mà còn cả về chất.