Tổng Giám Đốc Siêu Cấp

Chương 516 : Mạng sống bị đe dọa

Ngày đăng: 14:22 30/04/20


P/s: Cảm ơn bạn bc9isadq23 đã Đề cử 5 Nguyệt Phiếu cho truyện của mình nha.



...



Dương Tuấn Vũ lại tiếp tục hành trình của mình. Lâu ngày không cắt tóc cạo râu, giờ nhìn hắn cũng giống người rừng lắm rồi. Nhìn mình trong nước, Dương Tuấn Vũ cười cười.



Sau nửa năm, hắn đã đi vào nơi sâu nhất của rừng rậm Amazon, tiếp xúc đến đủ mọi loài, thế nhưng tung tích Mộc Linh vẫn là bặt vô âm tín.



Nằm gối đầu vào tảng đá ven hồ, tay cầm chiếc lá lòng lại nghĩ về Iris đang phải duy trì sinh mạng bằng thuốc và băng giá, lòng hắn lại quặn đau, thở dài một hơi, một mình đơn bạc tiếp tục đi về phía trước. Trong suy nghĩ của mình, Dương Tuấn Vũ cũng chẳng biết phải đi đâu nữa, chỉ có một chấp niệm cứ đi thẳng về phía trước mà thôi. Có lẽ sau một thời gian nữa hắn sẽ đi xuyên qua cả rừng rậm cũng nên.



Mặc dù tìm kiếm liên tục, nhưng Dương Tuấn Vũ cũng không bỏ quên việc nâng cao sức mạnh của mình. Chưa kể việc thường xuyên chiến đấu liên tục khiến hắn tích lũy được không chỉ về mặt kinh nghiệm sinh tồn mà còn gia tăng thêm chỉ số sức mạnh của bản thân.



Hơn nửa năm trôi qua không vô ích, sức mạnh ở thời điểm hiện tại so với lúc mới đột phá Hầu Tước đã vượt trội hơn nhiều lắm. Thậm chí hắn còn có cảm giác ẩn ẩn sắp đột phá cấp độ này. Cảm nhận được rào cản thời kỳ hậu Hầu Tước khiến hắn vô cùng bất ngờ.



Phải biết rằng tốc độ tu luyện của hắn vốn đã rất nhanh nhưng đa số cũng phải cần thời gian nhanh nhất là hơn 1 năm hắn mới có thể đột phá một cảnh giới, nhưng giờ thời gian mới được một nửa, dấu hiệu đột phá đã xuất hiện. Điều này khiến hắn không khỏi cảm thán, Triệu Cơ nói không sai, thường xuyên đối mặt với nguy hiểm sinh tử mới khiến sức mạnh con người ta tiến bộ nhanh chóng và vững vàng.



Dương Tuấn Vũ cũng đã đả thông toàn bộ 48/48 huyệt đạo của cấp độ Hầu Tước, giờ đây mỗi lần hắn hấp thu và chuyển hóa Ki có thể nói là như cái máy hút công suất lớn, lượng Ki cũng chảy cuồn cuộn bên trong kinh mạch.



Nhưng mặc dù đang đối mặt với ranh giới đột phá nhưng hắn vẫn không thể thành công trùng kích cấp độ này. Dương Tuấn Vũ cũng không vội, hắn biết khi thời cơ tới thì sẽ tới, không việc gì phải lo lắng vô ích.



Độc Long Thương sau khi được tắm trong máu tanh cũng khiến nó nổi lên một tầng huyết sắc nhàn nhạt dọc theo thân Thương, các chi tiết trên nó càng thêm sắc nét, sống động.



Hôm nay trời nổi cơn giông đen kịt, mưa to gió lớn khiến đường đi trong rừng đã khó càng thêm khó.



Nhìn cơn mưa, Dương Tuấn Vũ nhíu mày, hắn không thích mưa trong rừng nhiệt đới, bởi vì sau mỗi cơn mưa số lượng muỗi rừng sinh nở rất mạnh, không chỉ thế, các loại côn trùng, loài vắt cũng xuất hiện rất nhiều.
“Loảng xoảng…”



Hắn mở mắt, đầu vẫn đau như búa bổ, xung quanh dường như là một căn nhà gỗ, mái lợp bằng cỏ đã khô vàng. Nương theo tiếng động, hắn nhìn qua thì thấy một cô gái nhỏ gầy gò, mặc bộ quần áo bằng lá cây, trên cổ đeo một mặt dây chuyền hình móng một loài thú nào đó, có lẽ là hổ, cũng có thể là sói.



Gương mặt nhỏ nhắn vẽ lên đó rất nhiều màu sắc lạ lùng, đầu đội một chiếc mũ cỏ trên đính mấy sợi lông chim dài màu trắng - vàng, cô bé đang vô cùng hoảng sợ, cả người rúc vào góc nhà run rẩy không thôi.



Dương Tuấn Vũ sau khi xác định mình vẫn còn sống, chỉ là toàn thân vô lực, cơn đau đớn toàn thân vẫn hành hạ, hắn cố gắng mở miệng, khàn khàn nói:



- Đây … là … đâu?



Nhưng nói xong mới biết mình làm việc thừa, cô gái dân tộc này làm sao hiểu được tiếng của mình chứ. Hắn nhếch đôi mép khô nứt nẻ cười, lẩm bẩm:



- Ít nhất không bị lũ cá sấu xé xác. Ài.



Nghe tiếng hắn thở dài, cô bé kia mới nhút nhát nói bằng giọng tiếng anh ngọng ngọng:



- Đây là … làng Wauja.



- Làng Wauja?



Hắn cười, ít nhất còn có người hiểu hắn nói gì. Chỉ có điều, dân tộc thiểu số này rõ ràng là đám người mà ngày trước hắn có xích mích, sau đó còn cứu con báo trong tay bọn chúng, giết cũng không dưới 10 người. Vậy mà bọn họ còn cứu hắn sao?



Dương Tuấn Vũ tất nhiên không tin. Như vậy chỉ còn một khả năng đó là bọn chúng bắt hắn về để hỏa thiêu, để xẻ thịt, hay là để chặt đầu tế thần đây? Điều này cũng không có gì lạ, phong tục dã man này hắn đã từng được nghe thấy.