Tổng Tài Bá Đạo Giành Vợ Yêu

Chương 118 :

Ngày đăng: 14:24 30/04/20


"Lương tổng, tôi đã phái người điều tra qua, đó không phải là ký giả, chắc là có người nào nó thừa nước đục thả câu, người tôi đã xử lý rồi. Nhưng tôi xác định, lúc đó ở trước cửa nhà hàng đại bộ phận ký giả, đều là nhận được tin mới đi qua, chắc là có người ở phía sau thao túng việc này."



Lương Phi Phàm không ngạc nhiên chút nào, nếu như không phải có ai cố tình nhắm vào, căn bản hôm nay cũng không khả năng xảy ra chuyện như vậy, đương nhiên, cũng bao gồm đoạn clip lần trước, trong lòng hắn mơ hồ đã đoán được một đối tượng, thế nhưng... Dù sao cũng không có chứng cứ xác thực, hắn vẫn luôn mở một con mắt nhắm một con mắt, chỉ cần cô ta học được thu liễm, sự việc trước kia, hắn đều có thể dễ dàng tha thứ.



Nhưng nghĩ lại, là hắn tự mình đa tình, hắn nhân nhượng, nhưng cô ta vẫn không hiểu, hành vi của mình có bao nhiêu quá đáng, như hiện tại vậy, hắn cũng sẽ không bởi vì là cô ta, mà từng bước nhường nhịn.



"Là ai, điều tra rõ ràng rồi sao?"



Quan Triều trầm ngâm trong chốc lát, đại khái cũng đã có mục tiêu, nhưng vì ngại vấn đề thân phận, chỉ dạ một tiếng.



Ngón tay thon dài của Lương Phi Phàm gõ gõ lan can, "Có lời gì cứ nói, tôi muốn là chứng cứ, nếu như trên tay anh có, không cần cất giấu."



Quan Triều cân nhắc một chút, rốt cục nói: "Lúc trước chuyện Lương tổng ngài kêu tôi điều tra, tôi vẫn luôn phái người tiến hành, bao gồm người lúc đầu thiết kế hại Bạch tiểu thư, còn có đoạn clip trước đó, và lúc này là ký giả... Tôi điều tra người đứng phía sau, tất cả đều hướng về... Lương tiểu thư."



"Có chứng cứ sao?" thanh âm Lương Phi Phàm bình tĩnh hơn mọi khi, đồng thời lúc nói chuyện, đưa tay day day mi tâm đang phát đau của mình.



"Tôi đã tìm được hóa đơn trước đó Lương tiểu thư trả tiền mua đoạn clip kia, hơn nữa người làm đoạn clip đó, tôi cũng đã tìm được, hiện nay người còn đang trên tay của tôi."



Lương Phi Phàm nặng nề "Ừ" một tiếng, ánh mắt đã không còn độ ấm, một mảnh băng lãnh, "Là tôi không có dạy bảo tốt em gái mình, nó biến thành như ngày hôm nay, tôi phải chịu trách nhiệm, bây giờ là đã là lúc dạy bảo nó một chút."



Quan Triều biết, tình cảm của Lương Phi Phàm và Lương Tĩnh Tiêu vẫn luôn rất tốt, dù sao Lương gia cũng chỉ có hai anh em bọn họ, tuy rằng bình thường Lương Phi Phàm bất cẩu ngôn tiếu, nhưng đối cô em gái này phương thức giáo dục cũng không tính là cưng chìu, thế nhưng nếu như hắn thực sự muốn nói chuyện với cô ta, về việc cô ta đã làm, vậy nhất định mỗi một câu nói, mỗi một việc, cũng là vì suy nghĩ cho cô ta.



Hiển nhiên, lúc này đây Lương Tĩnh Tiêu đã thật sự dẫm lên kho bom.



Quan Triều trầm mặc chốc lát, còn nói: "Lương tổng, còn có một việc... Tôi lúc trước phái người đi tìm qua Hướng Long Cẩm, hình như là hắn và Lương tiểu thư có mâu thuẫn gì, bọn họ sắp cử hành hôn lễ, Hướng Long Cẩm ngay cả lễ phục cũng không có đi thử qua, còn có... Tôi phát hiện trong khoảng thời gian này, hắn đang đợi làm hộ chiếu."




"... Nhưng bây giờ xem ra, đã không có cơ hội."



Bàn tay thô to của Diệp Tử Kiệt nặng nề mà vỗ mặt bàn, "Lương Kiếm Nam, Lương gia các ngươi khinh người quá đáng! Tôi cho chú biết, nếu để cho con gái bảo bối của tôi không thoải mái, tôi cũng sẽ không để con trai chú thoải mái! Nó muốn cưới ai, tôi thật sự không quản được, nhưng nó phụ lòng con gái tôi, tôi nhất định sẽ cho nó thân bại danh liệt, đến lúc đó còn muốn Lương gia các ngươi triệt để sụp đổ, chú xem đi, tôi rốt cuộc có bản lĩnh này hay không!"



Lương Kiếm Nam đã khiếp sợ nói không ra lời.



Vật kia...



Vật kia ông ta vẫn còn giữ lại.



Vậy đây chẳng phải là đòn trí mạng của mình sao, tất cả lo lắng trong lòng đều thể hiện trên mặt, nếu như... Nếu như cuộn băng năm xưa được đưa ra ngoài sáng, ông biết rõ tình trạng sẽ như thế nào --



Đúng, ông đích xác sẽ thân bại danh liệt, Lương thị hắn khổ tâm kinh doanh nửa đời người, sẽ triệt để rơi vào trong tay đám anh em chú bác tâm thuật bất chính kia, còn có con ông...



Lương phi phàm, nó cũng sẽ chịu ảnh hưởng, có lẽ điểm nổi bật nhất cả đời này của ông cũng bị lu mờ, đến lúc đó Lương thị sẽ không còn là Lương thị, mà Lương gia, cũng sẽ không còn là đại gia tộc nổi danh lừng lẫy ở thành phố A nữa.



Đương nhiên, còn con đường quan của người cha đã ngoài bảy mươi của ông nữa.



Lương Vô Minh, cực khổ một đời, hiện giờ ở chính giới có được chút danh dự tốt đẹp, cả đời ông ấy đều đem mặt mũi và tôn nghiêm coi trọng hơn tính mạng, nếu như đến lúc đó bởi vì mình, hết thảy khổ tâm kinh doanh đều sẽ uổng phí, đến lúc đó...



Cha, vẫn có thể bình yên vô sự sao?



"Trở về suy nghĩ thật kỹ đi." Xem thêm...