Tổng Tài Bá Đạo Giành Vợ Yêu

Chương 88 :

Ngày đăng: 14:23 30/04/20


Trong phòng đột nhiên lặng ngắt như tờ, ba người không mở miệng nói chuyện nữa, Lương Vô Minh và Lý Đường Lâm tỏ ra bình tĩnh còn Lương Kiếm Nam lại có chút sốt ruột.



Từ trước đến nay Lương Kiếm Nam đều là thương nhân đặt lợi ích lên hàng đầu, bây giờ sự việc thành ra như vậy, ông còn muốn giải quyết một cách viên mãn mới có thể không ảnh hưởng đến lợi ích của Lương thị nhưng Lương Phi Phàm lại một lòng hướng về người phụ nữ đó làm việc này trở nên rất khó giải quyết.



“Hôm nay cứ thế đã.” Lương Vô Minh đứng dậy nói: “Việc này cho dù thế nào cũng là việc của Phi Phàm, người làm bề trên như chúng ta cũng chỉ có thể ở bên cạnh cho ý kiến. Huống chi người ta đã mang thai đứa con của nhà họ Lương chúng ta rồi.”



Ông lại nhìn con trai rồi cầm lấy cây ba toong: “Còn cả con nữa, đừng có cả ngày chỉ nghĩ đến công ty của con, nếu A Phàm thật sự thích thì con cứ mắt nhắm mắt mở đồng ý đi, đừng để trong nhà không có ngày yên ổn vì có con vốn dĩ là chuyện vui mà.”



Môi Lương Kiếm Nam mấp máy, dường như ông còn muốn nói thêm gì đó nhưng nhìn thấy Lương Vô Minh không có kiên nhẫn nghe thêm nữa nên ông đành nuốt lời muốn nói vào trong.



Ông sẽ không đồng ý cuộc hôn nhân này nhưng lúc nào nói cái gì Lương Kiếm Nam cũng biết rất rõ...



Bạch Lộ bước vào thang máy mới phản hiện cả người cô đang run lên.



Gương trên bốn mặt tường của thang máy phản chiếu sắc mặt trắng bệnh cắt không còn giọt máu của Bạch Lộ, cô thấy hơi lạnh nên bất giác vươn tay ra ôm lấy chính mình, cô vừa muốn dựa vào tường thả lòng thì thang máy đột nhiên kêu lên một tiếng và dừng lại ở tầng ba.



Bạch Lộ ấn tầng một, cô tưởng tầng ba có người vào liền lập tức đứng lên rồi cúi đầu xoa mặt, cô còn chưa kịp điều chỉnh lại cảm xúc thì bàn tay đã bị một sức mạnh ngang ngược quen thuộc túm lấy và kéo ra khỏi thang máy.



“Lương Phi Phàm, anh làm gì vậy?”



Bạch Lộ vô thức dãy dụa, chỉ là khác biệt về sức mạnh giữa đàn ông và phụ nữ nên sự dãy dụa của cô hiển nhiên là vô ích.



Gương mặt tuấn tú của Lương Phi Phàm sa sầm, anh không nói lời nào mà kéo Bạch Lộ đi về phía gầm cầu thang bộ.



“Anh buông tôi ra! Lương Phi Phàm! Tôi bảo anh bỏ tay ra, anh làm tôi đau đấy!”



Cửa gầm cầu thang bộ bị Lương Phi Phàm đạp bằng một chân. Vì Bạch Lộ đang mang thai nên động tác của anh sẽ không quá thô lộ, nhưng quả thật cô không thể chống cự và bị anh ép sát vào tường.



Cơ thể Lương Phi Phàm cử động cánh cửa đằng sau hai người liền tự động đóng lại.




Bạch Lộ lặng người, cô nói với vẻ không hiểu: “Vậy anh nói đến điều gì?”



Chẳng phải việc vừa nãy chỉ có thế thôi sao? Ngoài việc lúc đó cô quá tức giận nên đã động chạm đến bố anh ra anh còn tức giận vì việc gì nữa?



“Hành vi lời nói vừa rồi của bố anh có chút quá trớn.” Lương Phi Phàm đột nhiên chuyển đề tài.



Bạch Lộ còn chưa lấy lại được tinh thần thì anh đã đưa tay ra vuốt tóc mái của cô.



Động tác của Lương Phi Phàm rõ ràng là rất thân mật, Bạch Lộ nghe thấy anh dường như khẽ thở dài: “Anh thay mặt bố anh xin lỗi em vì hành vi của ông ấy. Rất xin lỗi em, sự việc hôm nay thành ra thế này anh cũng có trách nhiệm nhất định. Việc này anh sẽ giải quyết tốt, chỉ có điều anh không cho phép sau này em lại nói những lời như không muốn gả cho anh trước mặt bề trên của anh, em đã nghe thấy chưa?”



Lời phía trước nghe rất vui tai nhưng câu cuối cùng là có ý gì?



Cái gì mà không cho phép sau này cô nói những lời tuyệt đối không muốn gả cho anh?



Nói thật từng câu từng chữ vừa rồi Bạch Lộ nói với Lương Kiếm Nam đều là thật lòng, cô không hề thấy mình và Lương Phi Phàm là “trai tài gái sắc”, “trời sinh một đôi” trong mắt họ.



Cô không xứng với anh, không phải cô thấy nhân phẩm của mình có vấn đề, cô chỉ thua xã hội này mà thôi.



Nhưng Bạch Lộ chưa từng tự ti, đường nhiên cô sẽ không vì một đứa trẻ mà vứt bỏ hạnh phúc của mình.



Hôn nhân không tình yêu liệu có thể duy trì được bao lâu?



Có lẽ bây giờ quả thật Lương Phi Phàm đối xử với Bạch Lộ rất tốt nhưng không có nghĩa là anh cả đời cùng sẽ đối xử tốt với cô. Cô không cần kiểu hôn nhân này, huống chi chẳng phải cô còn một người chồng chưa cưới sao?



Bạch Lộ là ai mà đột nhiên lại nói xen vào, việc này bản thân cô cũng khó cho qua được, sau này cô sẽ phải đối diện với người nhà của anh, với vợ chưa cưới của anh thế nào?



“Đứng trên lập trường của bố anh thì ông ấy không nói sai gì cả.” Bạch Lộ cố hết sức quay mặt đi, mái tóc đen mềm mại của cô tuột ra khỏi đầu ngón tay của Lương Phi Phàm, ngón tay anh vừa cử động đã nghe thấy cô nói với vẻ bình tĩnh: “Tuy với tôi mà nói lời của ông ấy khiến tôi khó có thể chấp nhận, nhưng tôi hiểu thực ra ông ấy cũng vì muốn tốt cho anh.” Xem thêm...