Tổng Tài Bá Đạo Và Cô Vợ Thám Tử

Chương 29 : Chọc Tức

Ngày đăng: 04:08 19/04/20


Wind thật sự nể phục Đường Vịnh Hi, dường như mọi chuyện của cô Đường Vịnh Hi đều nắm rõ.



- Chị đừng hỏi em, chị có giúp cho em được không?



Đường Vịnh Hi lắc đầu cô gái này thật cố chấp, dù trong lòng đã có Ngạo Thiên nhưng vẫn không chịu thừa nhận.



Vậy cô sẽ giúp Wind đối mặt với tình cảm của bản thân mình.



- Chị không cần điều tra cũng biết, vì ông xã của Chung Hân chính là bạn thân của Gia Uy.



Sau khi nghe Đường Vịnh Hi kể lại chuyện giữa Ngạo Thiên và Chung Hân, trái tim cô cảm giác tê tái.



Thì ra anh đã có một đoạn tình cảm sâu sắc đến như vậy, chắc anh đau lòng lắm khi người Chung Hân chọn là Thần Phong không phải anh.



Thật ra Đường Vịnh Hi không kể toàn bộ câu chuyện, cô không nói cho Wind biết về việc Ngạo Thiên và Chung Hân đã kết nghĩa anh em.



Đường Vịnh Hi biết chỉ khi có người thứ ba xuất hiện, thì người trong cuộc mới vô thức nhận ra tình yêu của mình dành cho đối phương.



Nằm trên giường lớn Wind đưa mắt nhìn lên trần nhà màu trắng được điêu khắc những hoa văn tinh xảo, trong đầu cứ nghĩ.



Chắc vì quá cô đơn nên anh mới tìm cô để lấp kín chỗ trống trong trái tim của mình, thật ra anh không hề có tình cảm với cô.



Anh đang xem cô như người thế thân của Chung Hân sao?



Nghĩ đến đây một giọt nước mắt trong suốt lăng xuống gò má phiếm hồng của cô, cô vươn tay gạt bỏ nó rồi xoay người ôm chặt cái gối ôm bên cạnh.



Mặc kệ anh nghĩ gì, suy nghĩ cũng vô dụng thôi, không thể nào thay đổi được gì, ngủ một giấc rồi hãy tính.



Trong giấc ngủ chập chờn, cô hốt hỏang tỉnh giấc.



Cô không ngờ trong giấc mộng cô cũng gặp Ngạo Thiên.



Sao anh ngang tàn đến như vậy, lại tùy tiện xuất hiện trong giấc mộng đẹp của cô, khi chưa được cô đồng ý.



Ngồi trên giường lớn Wind cảm thấy có gì đó lạ lạ, sao cô cứ suy nghĩ đến anh.



Một hồi lâu đột nhiên Wind nghĩ ra việc gì đó, cô khom người ngửi ngửi gối và chăn bên cạnh.



- À thì ra trên gối và chăn còn lưu lại mùi hương của riêng anh.



Wind bực bội cầm cái gối của Ngạo Thiên quăng xuống mặt đất.



- Ngạo Thiên chết tiệt, luôn khiến lòng mình không yên!



Wind lẩm bẩm rồi vén chăn bước xuống giường lớn, cô bước đến cửa phòng tắm bất giác quay đầu lại nhìn cái giường lúc này nhìn thật lộn xộn.




- Phải, những thứ đó không thích hợp với tôi.



Tôi không phải là Thiên kim Tiểu thư, nên không quen ăn mặc sang trọng.



Wind là đang ám chỉ đến Chung Hân, lần trước khi cô gặp mặt Chung Hân tại quán cafe Lover"s, trên người Chung Hân mặc quần áo giống y như những kiểu anh mua tặng cho cô.



Thì ra anh xem cô là Chung Hân nên muốn cô ăn diện giống như cô ta.



Ngạo Thiên không biết trong lòng cô đang nghĩ gì, anh phẫn nộ lên tiếng.



- Sao vừa rồi em lại nói thích!



Ngạo Thiên ghét nhất là ai nói dối với anh.



- Vì phép lịch sự, nên tôi mới nói vậy thôi.



Wind lạnh lùng nói, muốn dùng cô làm vật thay thế cho người trong lòng anh.



Anh đừng có mơ!



Ngạo Thiên càng nghe cô nói trong lòng càng thêm tức giận, anh hít vào một hơi thật sâu cố dằn xuống cơn thịnh nộ trong lòng.



- Đối với tôi em không cần dùng đến phép lịch sự.



Em thích thì nói thích, còn không thì nói không.



Giữa chúng ta không cần thiết phải như vậy.



Anh muốn cô hiểu, anh yêu cô nên chỉ muốn cho cô những thứ cô thích.



- Ừ.



Wind lãnh đạm đáp, kỳ thật vừa rồi trong lòng cô rất giận anh, nhưng không biết vì sao khi đối diện với ánh mắt tức giận kèm theo tia thất vọng của anh, cô không thể nào làm mặt lạnh.



Nhìn thấy cô xụ mặt, Ngạo Thiên liền vươn tay nắm lấy tay cô.



- Em định mặc như thế này sao?



Wind không cần suy nghĩ liền đáp.



- Phải.



Nếu anh thật sự thích cô, thì cô ăn mặc như thế nào cũng không quan trọng.