Tổng Tài Bá Đạo Và Cô Vợ Thám Tử

Chương 30 : Không Hợp Với Nhau

Ngày đăng: 04:08 19/04/20


Ngạo Thiên không nói gì, anh thản nhiên dắt tay cô đi vào trong.



Đi qua một đại sảnh sang trọng, hai bên đứng hai hàng nhân viên phục vụ, trên người mặc đồng phục trắng đen, trên tay cầm những ly rượu champaign, chắt lỏng màu hồng nhạt chứa bọt khí phản chiếu lại với ánh đèn pha lê lấp lánh trên trần nhà, tạo ra tia sáng lấp lánh nhìn xinh đẹp vô cùng.



Càng tiến sâu vào trong Wind càng nhận ra rằng cô không thuộc về nơi này.



Bên trong nhà hàng chứa đựng hàng trăm người, tự cho mình là người của thế giới thượng lưu, họ dùng ánh mắt thăm dò quan sát Ngạo Thiên rồi dừng lại trên người cô.



Nhìn thấy cảnh tượng xung quanh, Wind mới ý thức được độ nghiêm trọng của buổi tiệc này.



Cô ngước mắt lên nhìn Ngạo Thiên, thân hình cao lớn vạm vỡ lúc này đang đi phía trước, trên người mặc tây trang màu đen được cắt may tỉ mỉ nhìn ưu tú vô cùng, cô đảo mắt xung quanh một vòng, nam mặc âu phục, nữ mặc đầm dạ hội sang trọng của những thương hiệu nổi tiếng trên toàn thế giới.



Wind ngại ngùng cúi đầu nói khẽ.



- Sao anh không nói cho tôi biết, mình đến dự buổi vũ hội quan trọng.



Ngạo Thiên này thật đáng chết, chỉ nói với cô có hẹn với bạn, nên cô mới cố tình ăn mặc như thế này để chọc tức anh.



Lời nói của Wind khiến bước chân đều đều của Ngạo Thiên chậm lại, anh nghiêng mặt nhìn cô lúc này đi phía sau, mắt nhìn xuống đất, cúi gầm đầu.



Ngạo Thiên bình thản cất giọng trầm trầm.



- Hôm nay cũng chỉ là những buổi xã giao bình thường, sau này em sẽ cùng tôi tham gia nhiều hơn.



Bước chân Wind khựng lại theo lời nói của anh, cô không thích dự những trường hợp như thế này.



Cô ghét nhất là ăn diện như một con công, đi đi lại lại trước mặt người khác, dù không quen biết cũng phải tỏ ra ân cần tiếp chuyện.



Cô đột nhiên rút tay ra khỏi bàn tay ấm áp của anh, xoay người vội vàng nhắm về hướng cửa chính mà xông ra.



Ngạo Thiên không biết vì sao cô lại có hành động như vậy, anh mặc kệ ánh mắt tò mò của những người bên cạnh vội vàng đuổi theo cô.



Wind với tâm trạng bối rối chạy thật nhanh ra ngòai, vừa ra khỏi cửa chính cô nhìn thấy một chiếc taxi, cô vẫy tay một cái chiếc taxi lập tức dừng lại trước mặt cô.



Trong lúc cô khom người ngồi vào trong xe, cổ tay bất thình lình bị một bàn tay rộng lớn giữ chặt.



Không cần suy nghĩ Wind cũng biết đó là ai, cô xoay đầu lại nhìn anh, cố rút tay về nhưng sức lực của Ngạo Thiên quá mạnh, cô không thể nào thóat khỏi tay anh.



Tên tài xế taxi nhìn thấy Wind không có ý định lên xe, hắn nóng giận nói.



- Hai người gây gổ cũng đừng nên phá đám người khác kiếm ăn chứ.




Nghe anh kêu lên cô mới ý thức rằng mình không phải nằm mơ, cô đứng bất động cặp mắt chớp chớp nhìn anh không biết phải nên nói gì.



Đột nhiên Ngạo Thiên buông cô ra anh thản nhiên cởi bỏ áo vest trên người quăng sang một bên, rồi dùng tay giặt mạnh cái cà vạt trên cổ ném xuống mặt đất, ưu nhã xoắn tay áo sơ mi màu trắng lên đến khuỷu tay.



Anh nhìn cô cười tươi nói.



- Em không thể hoà nhập vào cuộc sống của tôi, thì hãy để tôi hoàn nhập vào cuộc sống của em.



Em có nghe qua về chuyện Nhật Thực không?



Tuy mặt trăng và mặt trời không xuất hiện cùng nhau, nhưng cũng có lúc ngoài lệ.



Khi Nhật Thực thì lúc đó mặt trăng và mặt Trời xuất hiện cùng chung một lúc, tuy rất hiếm thấy nhưng cũng đã từng xuất hiện qua.



Wind ngây người với lời nói của anh, kỳ thật những gì anh nói đều rất chí lý, khiến cô không thể nào phản bác lại được.



Đột nhiên Wind mỉm cười nhìn anh, lúc này Ngạo Thiên nhìn thật đẹp trai, không nghiêm trang như ngày thường, nhìn phong lưu hấp dẫn vô cùng, có phần bụi trần, rất hợp khẩu vị của cô.



Trong lúc hai người nhìn nhau, Ken từ bãi đỗ xe vội vàng đi tới, nhìn thấy Ngạo Thiên ăn mặc như vậy Ken lo lắng bước nhanh tới khom người nhặt lên áo vest và cà vạt của Ngạo Thiên, đang nằm thê thảm dưới mặt đất.



- Ngạo Tổng, ngài....



Ngài còn phải đi gặp ông Gray.



Ken cung kính nói ánh mắt vô tình nhìn sang Wind, giống như trong lòng không biết Wind đã làm gì lại khiến Ngạo Thiên trở nên như thế này.



Từ lúc anh theo bên cạnh Ngạo Thiên đến giờ lúc nào Ngạo Thiên cũng ăn mặc chỉnh chu không giống như bây giờ.



Ngạo Thiên không rời mặt khỏi gương mặt tươi cười của cô, thản nhiên đáp lại Ken.



- Ông Gray tôi giao lại cho cậu.



Nói xong anh vươn tay nắm lấy tay Cô, đi thẳng về phía trước bỏ lại Ken không biết phải bịa lên chuyện gì để nói với ông Gray.



**** Sorry các em nhe, cuối năm bên chị bận quá nên không có thời gian để viết truyện.



Lịch đăng sẽ thất thường, mong các em thong cảm, khi rảnh chị sẽ viết nhiều hơn.



❤️❤️❤️❤️❤️❤️❤️❤️❤️😘😘😘😘😘😘