Tổng Tài Hỏi Vợ: Bánh Bao Làm Mai (Daddy Tổng Tài)

Chương 1366 :

Ngày đăng: 16:37 30/04/20


Trong siêu thị, Nhan Lạc Y chọn mua rất nhiều đồ, hơn nữa Lôi cũng cho rằng trưa nay có thể nấu cơm ở nhà. Anh làm pizza rất ngon, trong điện thoại, Nhan Tử Dương cũng cổ vũ anh thể hiện tay nghề.



Lôi liền cùng Nhan Lạc Y đến siêu thị mua đồ để nấu bữa tối nay. Lúc ra khỏi siêu thị, hai người xách túi, ôm một túi giấy đựng đầy đồ, dọc đường đi cười nói rất vui vẻ.



Lôi là một người rất hài hước thứ vị, anh rất biết cách nói chuyện, lại biết khiến người khác vui. Nhan Lạc Y bị anh trêu đến bật cười mấy lần liền.



Mà tất cả những cảnh này đều bị ống kính của một vệ sỹ ở phía sau đó không xa ghi lại.



Nhan Lạc Y và Lôi về tới biệt thự, một lát nữa Nhan Tử Dương mới hết tiết, mà thời gian cũng sắp đến giờ ăn trưa nên Lôi bắt đầu chuẩn bị, Nhan Lạc Y cũng muốn giúp đỡ một tay.



"Lạc Y, em nghỉ ngơi đi, để anh làm." Lôi khua tay nói với Nhan Lạc Y, ánh mắt như đang nói, sẽ làm bẩn quần áo của cô.



Nhan Lạc Y đành ngại ngùng cười cười: “Vậy được rồi! Em đứng đây nhìn vậy."



"Nếu em muốn học làm pizza thì anh có thể dạy em." Lôi vừa nói vừa thuần thục cầm cà chua lên cắt.



Nhan Lạc Y gật đầu: “Được! Thêm một kỹ năng sinh tồn cũng tốt."



Lôi nghiêm túc rửa rau chuẩn bị đồ, Nhan Lạc Y nhìn anh thái đồ, trong đầu không khỏi hiện lên hình ảnh Phan Lê Hân, ánh mắt của cô bỗng hiện lên chút hoảng hốt.



Kỳ nghỉ ngắn ngủi kia đã trở thành một trong những thời khắc vui vẻ nhất trong đầu cô. Phan Lê Hân vốn cao cao tại thượng, lại nguyện vì cô mà xuống bếp nấu cơm, đó là thời khắc khiến cô cảm động nhất.



Không lâu sau Nhan Tử Dương đã trở về, nhìn bầu không khí thân mật khi chị gái và Lôi ở chung với nhau, cậu không khỏi vui mừng. Một người là người anh em cậu hiểu rõ nhất, một người là người chị gái cậu yêu thương nhất, cậu rất vui với mối duyên này.



"Tử Dương, đã về rồi à." Nhan Lạc Y đi tới, nhận ba lô của cậu. Nhan Tử Dương cảm nhận được sự thương xót của chị nên liền bật cười.



Nhan Lạc Y để hai người đàn ông ngồi nói chuyện với nhau, cô quay về phòng cầm điện thoại di động lên nhìn. Cô mở chế độ gọi điện thoại quốc tế nên nếu có ai đó ở trong nước muốn liên lạc thì có thể gọi bằng số này.



Nhưng điện thoại di động của cô ngoài nhận được một tin nhắn ra thì không có lấy một cuộc điện thoại.



Nhan Lạc Y cũng từng nghĩ, Phan Lê Hân sẽ gọi lại cho cô, nên cô đã chuẩn bị sẵn tinh thần để nói rõ chuyện này.




"Cô ấy yêu tôi sao?" Trong mắt Phan Lê Hân liền hiện lên một tia chờ mong.



Với anh mà nói, tình cảm của Nhan Lạc Y giống như thứ gì đó được ông trời ban cho, rất khó có được.



"Thưa ngài, ngài nên đón Nhan tiểu thư về đi, với thân phận của ngài, chỉ cần ngài chủ động tấn công, nhất định Nhan tiểu thư sẽ hồi tâm chuyển ý." Tần Chính khuyên nhủ, hắn thực sự không đành lòng nhìn Phan Lê Hân vì tình mà khổ sở.



Mày kiếm của Phan Lê Hân khẽ nhíu lại, sao anh không nghĩ tới điều này chứ? Hai ngày nay, anh luôn muốn làm vậy, anh rất muốn lập tức xuất hiện bên cạnh cô, anh cũng rất muốn tự mình đi hỏi tại sao cô lại đột ngột rời đi?



Tại sao lại không ở bên anh?



"Thưa ngài, một tuần sau, ngài phải tiến hành đến thăm nước F, ngài có thể tự mình đi gặp Nhan tiểu thư." Tần Chính lên tiếng nói.



Từ khi Nhan Lạc Y rời đi, đúng là cảm xúc của Phan Lê Hân bị trở ngại không ít lần, đến người bình thường lý trí tỉnh táo như anh cũng bị ảnh hưởng.



Nghe Tần Chính báo cáo, Phan Lê Hân mới nhớ đến lịch trình đi thăm nước khác sắp tới,chính là đến nước F, đất nước Nhan Lạc Y đang ở.



"Thưa ngài, ngài có cần tôi chuẩn bị quà gì giúp ngài không? Tôi nghĩ ngài muốn cầu hôn Nhan tiểu thư." Tần Chính cười nói.



Ánh mắt Phan Lê Hân trở nên phức tạp, lúc này, anh rất muốn giấu đi tình cảm của bản thân. Từ sau khi yêu cô, anh vẫn luôn giấu nên khiến cô bao lần suy nghĩ đắn đo về việc ở bên anh, anh cho rằng mình cũng cần chủ động về mặt tình cảm.



Bởi vì,anh biết, nếu mất đi cô thì đó chính là chuyện khiến bản thân hối hận nhất đời này.



Mặc dù hiện tại anh có đối thủ cạnh tranh, đối phương còn là một chàng trai Tây trẻ đẹp nhưng anh vẫn muốn giành lại hạnh phúc thuộc về mình.



"A Chính, chuẩn bị một chút, tuần sau xuất phát."



"Cần chuẩn bị lễ vật cầu hôn không?"



"Tôi tự mình chọn." Đáy mắt Phan Lê Hân hiện lên sự kiên định ngời ngời, hắn không muốn cho cô chạy thoát.