Tổng Tài Hỏi Vợ: Bánh Bao Làm Mai (Daddy Tổng Tài)

Chương 1367 :

Ngày đăng: 16:37 30/04/20


Nước F, chớp mắt, Nhan Lạc Y đã ở đây được mấy ngày rồi, có Nhan Tử Dương và Lôi làm bạn, cô sống cũng rất vui vẻ, mỗi ngày đều biết được nhiều điều mới mẻ, chỉ đến tối, cô mới cập nhật tin tức trong nước, muốn có được chút tin tức về Phan Lê Hân thông qua thời sự.



Nhưng gần đây anh không có xuất hiện, chỉ nhắc đến mấy cuộc họp và mấy nơi gần đây anh tham gia, nhưng đến ảnh cũng tấy ít.



Mỗi lần ngồi trên giường, Nhan Lạc Y đều nghĩ rất lâu, hết lần này đến lần khác muốn rời khỏi anh, nói với bản thân hết lần này đến lần khác, rời khỏi anh chính là bảo vệ anh.



Chỉ có như vậy, anh mới có thể bình yên vô sự.



Rốt cuộc làm như vậy, có ý nghĩa không nhỉ? Có thật sự đúng hay không? Cô cũng không hiểu nữa.



Ban ngày, cô là một cô gái hay nói cười. Buổi tối, cô lại là một người mang đau thương trong lòng.



Lôi không ngừng tìm cơ hội lấy lòng Nhan Lạc Y, thậm chí hắn luôn thể hiện sự nhiệt tình với cô, anh nhìn Nhan Lạc Y bằng ánh mắt ái mộ, không hề che giấu.



Nhan Lạc Y cũng cảm nhận được, nhưng cô không tiếp nhận, cô chỉ coi anh như một người bạn.



Lôi cũng không vội, ngược lại Nhan Lạc Y vẫn luôn rất cởi mở khiến anh thêm si mê, anh muốn dùng thời gian để chứng minh tình cảm của mình đối với Nhan Lạc Y.



Thời gian một tuần vừa qua trôi qua rất vui vẻ, Nhan Lạc Y tới nơi này cũng đã được mười ngày.



Mười ngày qua, cô không hề nhận được điện thoại của Phan Lê Hân, cô nghĩ như vậy cũng tốt, anh là một người đàn ông tôn quý phi phàm, có biết bao cô gái muốn có được tình cảm của anh chứ?



Cho nên, ở cạnh anh không thiếu cô gái xuất sắc.



Hàng ngày Nhan Lạc Y đều chống đỡ cuộc sống của cô bằng những tưởng tượng như vậy, tưởng tượng ra anh nhất định sẽ sống tốt, trôi qua rất vui vẻ, chỉ có như vậy, lương tâm của cô mới được an ủi đôi chút.



Lúc này, sân bay quân sự nước X, một chiếc máy bay tư nhân to lớn bay thẳng lên trời, bay đi nước F, trong cabin xa hoa của chiếc máy bay, trước cửa sổ là thân ảnh thon dài, cao lớn mặc đồ đen đang ngồi của Phan Lê Hân, rõ ràng tôn quý vô song, nhưng lại toát ra vẻ tĩnh mịch cô đơn.



Ánh mắt của anh xuyên qua cửa sổ máy bay, nhìn đám mây phía xa xa, như đang đắm chìm trong tâm tư của anh.



Lần thăm hỏi này, chỉ là một lần giao lưu hữu nghị, nhưng trong lòng Phan Lê Hân lại khát vọng về một người con gái.



Anh lấy một chiếc hộp màu vàng trong túi ra, anh mở ra, một chiếc nhẫn đinh kim cương nằm trong đó, ánh mặt trời chiếu lên viên đá tạo ra mảng màu ngũ sắc.




Cô vừa hỏi xong thì liền nhìn thấy người đàn ông này có vẻ hơi kinh ngạc, sau đó nhường đường cho người nào đó sau cửa.



Người đàn ông bị chắn sau cửa bất ngờ xuất hiện trước mắt Nhan Lạc Y.



Phan Lê Hân.



Nhan Lạc Y trừng mắt nhìn, trong đầu vô cùng bấn loạn, trong ánh mắt cũng rất hoảng loạn.



Cô hít một hơi, đầu trống rỗng nhìn người đàn ông xuất hiện trước mặt, quả thực không dám tin anh lại ở chỗ này.



"Anh...sao anh..." Cô nói năng lộn xộn, sắc mặt dần trắng bệch.



Ánh mắt thâm thúy của Phan Lê Hân dán chặt lên người cô, như một chiếc lưới đang bao lấy cô: “Lạc Y."



Anh trầm thấp dịu dàng gọi tên cô.



Viền mắt Nhan Lạc Y hơi ửng hồng, cô xoay người, đưa lưng về phía anh: “Anh tới đây làm gì?"



"Anh tới tìm em!" Phan Lê Hân trầm thấp mở miệng.



"Anh...Anh tìm em làm gì?" Nhan Lạc Y vân vê tay, rất là luống cuống.



Phan Lê Hân nhìn vệ sỹ bên cạnh, anh cất bước tiến đến, tiện tay khép cửa lại.



Nhan Lạc Y cảm giác phía sau có tiếng đóng cửa, cô kinh hoàng quay đầu, thân ảnh cao lớn của người đàn ông bao phủ lấy cô, Nhan Lạc Y kinh ngạc nhìn người đàn ông đi tới trước mặt cô, ôm cô thật chặt vào lòng anh.



Gương mặt của Nhan Lạc Y dán lên lồng ngực rắn chắc của người đàn ông, hơi thở của người đàn ông mát lạnh mà dễ chịu, tràn đầy cảm giác an toàn.



Nhan Lạc Y khẽ nheo mắt, tràn đầy hoài niệm và không muốn xa rời, cô nhắm mắt lại, tham lam vài giây, nhưng giây tếp theo cô quyết định đẩy anh ra: “Đừng có ôm em.”



Phan Lê Hân không ngờ cô lại như vậy, liền lui về sau một bước, nhìn cô gái đang có ánh mắt cự tuyệt, đôi mắt đen của anh khẽ kinh ngạc.