Tổng Tài Hỏi Vợ: Bánh Bao Làm Mai (Daddy Tổng Tài)

Chương 192 : Quyết định của Dạ Lương Thành

Ngày đăng: 16:22 30/04/20


Nói xong câu đó, Cung Dạ Tiêu đứng dậy rời đi, để lại mình Trình Ly Nguyệt ngồi suy đoán lung tung.



Cung Dạ Tiêu quay lại phòng sách tiếp tục làm việc, Trình Ly Nguyệt thì ngơ ngác nhìn bức tranh trước mặt. Nghĩ một lúc lâu, cô mới tô màu tiếp, nhưng trong đầu đều là câu nói kia của Cung Dạ Tiêu, không thể nào quên đi được. Sớm muộn gì thì cô cũng cần một chiếc nhẫn kim cương kết hôn ư? Phải có một người đàn ông cho cô, thì cô mới cần chứ!



Trình Ly Nguyệt cắn môi, không hiểu lời Cung Dạ Tiêu có ý gì. 



Nằm trên giường, Trình Ly Nguyệt nghĩ đến người mẹ chưa từng gặp mặt. Trước đây người phụ nữ kia sinh ra cô, sao lại chẳng nói chẳng rằng mà rời đi chứ? Có người phụ nữ nào lại nỡ bỏ con mình? 



Không hiểu bà ấy tàn nhẫn đến mức nào mới nỡ lòng làm vậy! Nếu là cô, có giết cô thì cô cũng không bỏ mặc con trai mình. 



Thực chất trong lòng Trình Ly Nguyệt có chút nghi hoặc, hai mươi bốn năm, nếu mẹ cô còn sống trên thế giới này, bà ấy có đến tìm cô không? 



Có nhớ rằng bà ấy còn có đứa con gái lớn này hay không? Còn sống hay đã chết? 



Trình Ly Nguyệt nhắm mắt lại, khóe mắt chợt ngấn lệ, cô sợ phải đối mặt với chuyện này, sợ phải chấp nhận một kết quả không thể chấp nhận được. 



Mười rưỡi tối, Cung Muội Muội được Dạ Lương Thành đưa về khách sạn. Vừa nãy ăn no quá nên cô lôi hắn đi dạo hơn một giờ đồng hồ, nhưng đã muộn lắm rồi nên không thể không chia tay ra về. 



"Tôi đưa em lên." Dạ Lương Thành thấp giọng nói với cô. 



"Ừ!" Cung Muội Muội gật đầu, không hề cự tuyệt.



Hai người đi thẳng lên phòng tổng thống trên tầng cao nhất, đứng ở cửa, Cung Muội Muội quay đầu nhìn hắn, "Có muốn vào ngồi một lát không?"



Đôi mắt Dạ Lương Thành trở nên thâm trầm thêm mấy phần, nhìn cô chằm chằm, như đang kiềm chế cảm xúc, hắn chớp mắt hỏi, "Đêm nay em còn sợ không?". 




Trình Ly Nguyệt hơi ngượng ngùng đáp một tiếng, "Tôi đến ngày rồi." 



Cậu nhóc nghe không hiểu những lời này, nhưng nam nhân kia hiểu ra ngay, hắn lập tức nhíu mày, không vui nói, "Tôi nhớ mấy ngày trước không phải em đã nói mình đến ngày rồi sao." 



"Lừa anh đó." Trình Ly Nguyệt xấu hổ, cười trừ nói.



"Mami đến cái gì cơ? Sao mặt mẹ lại tái nhợt như vậy?" Tiểu tử kia tò mò hỏi. 



"Không có gì, tối qua mami của con thức đêm, hôm nay không dậy nổi, daddy đưa con đến trường nhé." Cung Dạ Tiêu giải thích với tiểu tử kia. 



"Vâng ạ! Được rồi! Mami ngủ thêm chút đi, hôm nay mẹ cũng đừng đi làm, ở nhà nghỉ ngơi đi." 



"Ừ, mami sẽ xin nghỉ, hôm nay ở nhà nghỉ ngơi, sẽ không đi đâu hết." Trình Ly Nguyệt vừa cười vừa hứa. 



Cung Dạ Tiêu nhíu mày nhìn cô, "Em xin nghỉ thật à?" 



"Ừ, tôi sẽ gọi điện cho cấp trên, hôm nay ở nhà nghỉ ngơi, dù ở nhà thì tôi vẫn có thể làm việc." Trình Ly Nguyệt gật đầu, vào thời điểm này, cô không hề muốn đi làm. 



Cung Dạ Tiêu không nói gì, dắt cậu nhóc ra khỏi cửa.



====



End chương 192