Tổng Tài Hỏi Vợ: Bánh Bao Làm Mai (Daddy Tổng Tài)
Chương 255 :
Ngày đăng: 16:23 30/04/20
Tại tập đoàn Cung Thị, Cung Dạ Tiêu đang ngồi phê duyệt văn kiện, Nhan Dương bước vào rót cho anh một ly cà phê, sau đó lấy hết dũng khí hỏi: "Cung tổng, cho hỏi tôi có thể xin nghỉ phép một tuần không? Tôi muốn nghỉ ngơi!"
"Được, khi nào nghỉ?" Cung Dạ Tiêu vui vẻ trả lời
Nhan Dương sững sờ giây lát, sáng nay khi tới công ty, trên mặt Cung tổng thi thoảng lại mỉm cười vui vẻ, hình như có việc gì vui đang đợi anh vậy, quả nhiên lúc này xin nghỉ phép là thời cơ tốt nhất.
"Ba ngày sau, tôi sẽ để Tống Vĩ thay thế tôi, năng lực của anh ấy anh có thể tin tưởng." Nhan Dương nói tiếp.
Cung Dạ Tiêu nhướng mày nói: "Được, đồng ý."
"Cung tổng, hôm nay anh có chuyện gì vui sao? Tôi thấy tâm trạng anh không tồi."
"Hôm nay là một ngày đặc biệt." Cung Dạ Tiêu mỉm cười, chiều anh sẽ đi tới bệnh viện cắt chỉ, sau khi cắt chỉ mọi hoạt động sẽ linh hoạt hơn, vì thế có một việc anh đã đợi từ rất lâu, cũng tới lúc thực hiện rồi.
Nhan Dương biết điều không hỏi tiếp, cô nghĩ việc khiến Cung tổng vui vẻ chắc chắn có liên quan tới Trình tiểu thư.
Trình Ly Nguyệt ngồi ở công viên chừng mười phút, cô cầm điện thoại đặt liền hai vé máy bay bay tới nước R vào lúc ba giờ chiều, sau khi đặt vé xong, cô không về công ty mà giả vờ bình tĩnh xin Linda nghỉ phép một tuần, sau đó cô bắt taxi về căn hộ lấy toàn bộ giấy tờ xuất ngoại và vội vàng tới trường học của con.
Cô dùng thân phận phụ huynh để đăng kí ở trường học vì thế có quyền đón con trong bất cứ tình huống nào.
Trình Ly Nguyệt đã nói dối để cô giáo dẫn Tiểu Trạch ra, cô giáo không hề nghi ngờ gì cả, dẫn ngay Trình Tiểu Trạch đang học môn mỹ thuật ra ngoài.
"Mami, mami... sao mami lại tới vậy?"
Trình Ly Nguyệt muốn gạt cậu bé đi theo mình, cô đành vội vàng mượn việc dì bị bệnh để gạt cậu: "Tiểu Trạch, cùng mami ra nước ngoài thăm bà dì ngay bây giờ có được không?"
Ánh mắt Cung Dạ Tiêu nhìn thẳng vào cửa thang máy vừa xuống tới nơi, nghĩ lát nữa nhất định phải nhắc cô ấy sau này không được tùy tiện tắt máy.
Không tìm được người khiến lòng anh hoảng hốt, như thể sẽ nghĩ tới việc cô sẽ gặp nguy hiểm.
Cung Dạ Tiêu bước vào phòng làm việc, cả văn phòng đang vô cùng náo nhiệt lập tức yên lặng kì lạ, Cung Dạ Tiêu biết phòng của Trình Ly Nguyệt ở đâu, anh đi thẳng về phía phòng cô.
Vừa tới cửa phòng cô, Đường Duy Duy ngồi ở bàn làm việc đã đứng dậy, kích động nói: "Cung tiên sinh tìm chị Ly Nguyệt ư? Tôi vừa nghe chị Linda nói, chị Ly Nguyệt xin nghỉ phép rồi."
"Hôm nay cô ấy không tới công ty ư?" Cung Dạ Tiêu rõ ràng đã đích thân đưa cô tới công ty.
"Buổi sáng có tới nhưng buổi trưa có người hẹn chị ấy ăn trưa, tới giờ vẫn chưa về lại công ty."
Cung Dạ Tiêu nghe nói có người hẹn cô ăn trưa, lông mày nhíu chặt: "Cô ấy ăn cơm với ai?"
"Tôi cũng không rõ, chỉ biết chị ấy nghe điện thoại xong liền đi."
"Cô ấy nghỉ phép làm gì?"
"Tôi không rõ, Linda nói cô ấy lại xin nghỉ phép bảy ngày, buổi chiều không lên công ty nữa." Đường Duy Duy có sao nói vậy.
Gương mặt tuấn tú của Cung Dạ Tiêu thoáng qua lo lắng, quay người cầm điện thoại tiếp tục gọi cho Trình Ly Nguyệt, vẫn là tắt mắt.
Khi Cung Dạ Tiêu ngồi lên xe liền nghĩ bất luận cô đang ở đâu, ở cùng ai, cô chắc chắn cũng sẽ tới trường đón con.