Tổng Tài Hỏi Vợ: Bánh Bao Làm Mai (Daddy Tổng Tài)
Chương 543 :
Ngày đăng: 16:27 30/04/20
“Chào ngài, đầu tiên chúng tôi rất xin lỗi ngài về chuyện này. Không biết ngài phát hiện không nhìn thấy cái đồng hồ đeo tay ấy từ lúc nào ạ?” Người quản lý cúi người xin lỗi hắn và bình tĩnh hỏi.
Đôi mắt sâu thẳm của Lam Ca lạnh lùng nhìn lướt qua bốn người đứng ở trước mặt mình, đôi môi mỏng lạnh lùng nói: “Sáng sớm hôm nay.”
“Xin lỗi, xin hỏi ngài chắc chắn nó đã mất chứ?”
“Chắc chắn.” Lúc này Lam Ca hoàn toàn chắc chắn, bởi vì trí nhớ của hắn rất tốt.
Người quản lý quay đầu lại nhìn về phía Diệp Tiểu Thi với vẻ thâm trầm: “Nhân viên này, tốt nhất cô nên nhớ kỹ lại xem tối hôm qua cô có nhìn thấy đồng hồ của ngài ấy không?”
“Tôi không thấy!” Diệp Tiểu Thi lắc đầu rồi nói rất kiên định.
Lam Ca nhìn Diệp Tiểu Thi cười lạnh và nói với vẻ chế giễu: “Cô không thấy sao? Hay là cô đang nói dối?”
Diệp Tiểu Thi nhìn người đàn ông đẹp trai này. Cô cảm giác đôi mắt màu xanh lam của hắn đầy sắc bén và đáng sợ nhìn chằm chằm vào cô như muốn giết người. Cô thoáng đỏ mặt, vô cùng chắn chắn nói: “Tôi không nói dối, tôi cũng không có lấy đồng hồ của ngài.”
“Đồng hồ của tôi là vàng nguyên chất. Tối hôm qua tôi để trên bàn, mà từ khi tôi vào khách sạn này đến bây giờ, trừ các người vào đưa cơm ra thì không có bất kỳ người nào vào nữa. Nếu không phải là các người lấy, lẽ nào đồng hồ của tôi tự có cánh mà bay chắc?” Lam Ca đầy chế nhạo nói. Hắn không thích những kẻ nói dối.
“Thưa ngài, tôi thật sự không nhìn thấy đồng hồ của ngài.” Diệp Tiểu Thi vẫn lắc đầu không chịu nhận.
Lam Ca cười lạnh, trên gương mặt đầy vẻ tức giận. Lời cô gái này nói đã làm cho hắn nổi giận: “Tôi cho cô thời gian từ giờ tới tối nay phải trả nó lại cho tôi, bằng không tôi sẽ cho cô thưởng thức cảm giác ngồi tù là thế nào.”
Diệp Tiểu Thi sợ tới mức gương mặt trắng bệch, cho dù cô mới đi làm nhưng cô cũng là người có cá tính, người đàn ông này chẳng phân biệt đúng sai lại đổ oan cho cô lấy trộm đồng hồ của hắn, thật là quá đáng mà.
Sau khi người quản lý rời khỏi đó, người của hắn vội vàng đi tới. Quản gia vừa nghe nói đồng hồ của hắn bị mất thì cũng rất tức giận. Đây chính là chiếc đồng hồ đeo tay thiếu gia thích nhất!
Sau nửa giờ, Diệp Tiểu Thi đã bị hai viên cảnh sát dẫn đi. Người quản lý báo cảnh sát cũng lấy ra các băng ghi hình giao lại cho cảnh sát, đồng thời yêu cầu trong vòng ba ngày phải tìm ra được cái đồng hồ này.
Nhưng đáng thương thay cho Diệp Tiểu Thi, cô chưa bao giờ vào trại tạm giam, lúc này đã bị giam lại.
Cô tức tới phát khóc. Từ nhỏ đến lớn, cô chưa từng bị oan như vậy. Cô ngồi dưới đất khóc tới hai mắt đỏ ửng lên. Cô thật vất vả mới tìm được công việc này, không ngờ mới chỉ vừa đi làm chưa được mấy ngày lại bị bắt vào trong đồn cảnh sát.
Nhưng cô càng tức giận hơn chính là người đàn ông kia. Hắn đúng là một ác ma siêu cấp, bị mất đồng hồ là chuyện của hắn, cô thật sự không có lấy trộm lại phải trả giá là sao?
Cô hận hắn, hận chết đi được.
Bên phía cảnh sát đã lập tức triển khai điều tra. Tối hôm trước, ngoại trừ Diệp Tiểu Thi, còn có cả Tống Diễm cũng đưa thức ăn vào, bởi vậy cũng bị bắt đi điều tra. Nhưng bọn họ lại điều tra ra được vào sáng sớm Tống Diễm đã ra nước ngoài, điều này đã khiến cảnh sát nghi ngờ. Xem ra bọn họ vẫn phải tới sân bay điều tra xem trong vali hành lý của Tống Diễm có cái đồng hồ nào không.
Khi hành lý đi qua máy quét hình thì có thể nhìn thấy được thứ này.
Trong khách sạn, lúc này tâm trạng của Lam Ca rất tệ. Hắn ngồi ở trên ghế sa lon trong khách sạn, tâm tình khó chịu cũng lộ rõ làm cho người khác cảm thấy nghẹt thở.
Nếu như đồ của ông nội bị kẻ biết dùng sờ qua vài cái thì không sao, nếu chẳng may nó bị hỏng, hắn sẽ giết người mất.
Mà giờ phút này, người khiến hắn tức giận nhất vẫn là kẻ trộm kia, nhìn cô ta có vẻ rất trong sáng ngây thơ nhưng miệng chỉ toàn nói những lời dối trá. Hắn chưa từng thấy ghét người con gái nào tới như vậy.