Tổng Tài Hỏi Vợ: Bánh Bao Làm Mai (Daddy Tổng Tài)
Chương 623 :
Ngày đăng: 16:28 30/04/20
Thời gian lên máy bay bắt đầu, Bùi Mạn Lâm khi đưa vé lên máy bay vẻ mặt rất không vui, đưa mắt nhìn Giản Hinh sau lưng: "Cô chắc chắn có thể đổi cho tôi khoang hạng nhất chứ? Nếu như không đổi được thì sau khi về, cô đi đi!"
Giản Hinh mặt không chút biểu cảm đi theo cô vào khoang máy bay, sau khi vào liền nói dối với nữ tiếp viên hàng không rằng cô cần vào khoang hạng nhất để tìm bạn, nữ tiếp viên hàng không thấy vẫn đang lên máy bay nên không ngăn cản cô, Bùi Mạn Lâm vô cùng kinh ngạc.
Cô muốn xem xem GIản Hinh đổi vị trí cho cô như thế nào, cô đi theo chỉ vào Giản Hinh: "Tôi là bạn của cô ấy, chúng tôi đi cùng nhau."
"Được, hai cô vui lòng quay lại vị trí ngồi của mình sau hai phút, cám ơn." Nữ tiếp viên hàng không lễ phép nói.
Giản Hinh bước vào khoang hạng nhất ở trên đầu, ở đây đã đủ người, nam có nữ có. Ánh mắt Giản Hinh nhìn thẳng vào một chàng trai trẻ tuổi chừng hai sáu hai bảy tuổi, anh ta đeo kính râm và tai nghe để nghe nhạc, mái tóc ngắn màu hạt dẻ được cắt tỉa thời trang, ngũ quan dưới kính râm rất sắc nét, là một anh chàng đẹp trai quyến rũ, toàn thân toát lên khí chất quý công tử, tới Bùi Mạn Lâm nhìn thấy chàng trai này tim cũng đập thình thịch. Cô nghĩ thầm nếu như có thể ngồi cạnh anh chàng đẹp trai này thì dọc đường đi cũng sẽ không nhàm chán nữa.
Giải Hinh ghé sát tai Bùi Mạn Lâm nói nhỏ: "Lát nữa hãy phối hợp với tôi."
Bùi Mạn Lâm đương nhiên muốn ngồi khoang hạng nhất, cô gật đầu định chờ xem Giản Hinh sẽ làm gì, cô thấy Giản Hinh bước tới trước mặt anh chàng đẹp trai kia, khẽ vỗ vai anh ta, sau đó chỉ thấy gương mặt xinh đẹp lúc nào cũng lạnh lùng bỗng nở nụ cười rạng rỡ như ánh sáng mặt trời.
"Hi! Anh chàng đẹp trai!
Tiếng Anh của cô rất tiêu chuẩn và lưu loát, chàng trai đang nhìn điện thoại thấy có người làm phiền liền nhíu mày, tỏ vẻ không vui. Nhưng khi quay lại nhìn người đã làm phiền mình, thì đôi mắt đang nheo lại dưới cặp kính râm lập tức mở tròn gấp hai lần, ngay sau đó, anh tháo kính râm xuống, để lộ đôi mắt rất đẹp nhìn chằm chặp vào Giản Hinh đang mỉm cười, không hề che giấu vẻ ngạc nhiên và ái mộ.
"Cô đang nói với tôi sao?" Anh chàng đẹp trai nhướng mày hỏi.
"Giản Hinh." Giản Hinh mỉm cười đáp một tiếng, sau đó nụ cười của cô dần biến mất khỏi đôi mắt lạnh lùng, ánh mắt cô chuyển ra nhìn khung cảnh ngoài cửa sổ.
Lăng Hi nhìn lại cô, sững sờ giây lát, gương mặt Giản Hinh tinh tế tới hoàn mỹ không góc chết, nhưng khí chất trên người cô cho anh cảm giác hoàn toàn khác.
Giống như nữ thần lạnh lùng khó lòng tiếp cận, khiến anh muốn bắt chuyện tiếp nhưng lại do dự, mĩ nữ bên cạnh cũng tự giới thiệu: "Hi, tôi tên là Y Y."
"Chào cô!" Lăng Hi lễ độ gật đầu nhưng không nhìn cô gái bên cạnh, mà quay lại nhìn Giản Hinh, thấy cô vẫn nhìn ra bên ngoài cửa sổ, đôi mắt trong veo xuất hiện ánh sáng sắc lạnh khiến người khác không còn dũng khí bắt chuyện.
"Người bạn kia của cô bị mắc chứng sợ không gian chật hẹp sao?" Lăng Hi tìm chuyện để nói.
Giản Hinh mím môi gật đầu: "Rất nghiêm trọng, vì thế rất cám ơn anh đã nhường chỗ cho cô ấy."
"Không có gì! Dù sao tôi cũng là đàn ông, có thể thiệt thòi một chút cũng được." Lăng Hi muốn thể hiện sự bao dung và độ lượng của đàn ông trước mặt cô.
Lúc này, nữ tiếp viên hàng không đã chuẩn bị xong mọi công việc trước khi cất cánh, máy bay chạy vào đường băng, sau đó nhanh chóng bay lên không, tiến vào đường bay bay về nước.
Lăng Hi dựa gáy vào ghế ngồi, đôi mắt long lanh như vì sao sáng quan sát Giản Hinh, ánh mắt ngập tràn hứng thú, còn Y Y ngồi bên cạnh đồng thời cũng rất có hứng thú với Lăng Hi.