Tổng Tài Hỏi Vợ: Bánh Bao Làm Mai (Daddy Tổng Tài)

Chương 635 :

Ngày đăng: 16:28 30/04/20


Thế nhưng cô cũng không có ý muốn rời đi. Cô phải điều tra ra lý do tại sao Tổng Thống lại đưa cô đến đây, đây là đâu?



Dưới ánh đèn lờ mờ, cô đi đến cánh cửa của căn nhà. Trong phút chốc, cô ý thức được một việc, mấy gã vệ sĩ kia nào có đưa chìa khóa nhà cho cô đâu, vậy cô vào đây nghỉ ngơi bằng cách nào?



Sau khi đi đến cửa, cô mới phát hiện ra ở đây dùng khóa vân tay. Cô hơi nhíu mày, nếu vậy thì cô có cách nhưng cách này khá liều lĩnh. Cô chìa ngón tay cái ra, nhẹ nhàng đặt vào chỗ nhận dạng vân tay, chiếc máy nhận dạng vân tay “ting” một tiếng, lóe lên một tia sáng xanh.



Đó là báo hiệu nhận dạng vân tay thành công, Giản Hinh sợ đến mức khẽ run lên, không dám tin lùi về phía sau một bước. Cô nào có nghĩ rằng, chỉ tiện tay thử một chút thế mà lại thành công cơ chứ. Chiếc cửa này đúng là dùng vân tay của cô để mở khóa ư?



Chẳng lẽ trước đây cô đã từng ở nơi này sao? Nhưng tại sao người đưa cô tới đây lại là Tổng Thống?



Lúc này, hắn đang ngồi thư giãn trong gian phòng nghỉ xa hoa của Phủ Tổng Thống, tay cầm chiếc ipad, trên màn hình hiển thị dáng vẻ đang đứng đờ ra trước cửa của Giản Hinh. Hắn híp mắt, tỉ mỉ đánh giá nét mặt của cô gái đang đứng trong ánh sáng lờ mờ tối kia.



Hắn không tin cô đã thật sự quên hắn. Từ sau khi cô xảy ra chuyện, hắn đã mang tất cả đồ đạc của hắn trong căn nhà đó đi, xóa sạch mọi dấu hiệu tồn tại của bản thân mình trong đó, vì thế, cô tất nhiên không thể nào nhận ra rằng, căn nhà kia chính là của hắn.



Có điều, hắn vẫn để dấu vân tay của cô làm chìa khóa nhà. Khi đó hắn đơn giản chỉ muốn lưu lại một chút kỉ niệm, muốn giữ lại căn nhà này mãi mãi. Thế nhưng, hắn nào có ngờ được rằng, cô lại xuất hiện, vì thế cho nên, trong giờ phút này, hắn muốn xác minh một chuyện.



Người con gái này phải chăng đã không còn nhớ gì về hắn nữa? Hay là cô vẫn chưa quên hắn, chỉ là lười nhớ lại hắn thôi?



Đêm nay, hắn đưa cô vào căn nhà này, là muốn xem xem phản ứng của cô như thế nào.




Hai mươi phút sau, chỉ thấy Giản Hinh mặc bộ đồ ngủ có đai áo màu tím nhạt, mái tóc dài búi ở sau đầu, mà bộ áo ngủ kia lại mỏng manh trong suốt, cả người cô gần như đều lộ ra hết.



Tịch Phong Hàn thở gấp, hắn không ngờ cô gái này lại chẳng có chút phòng bị nào khi ở trong căn nhà này, hơn nữa, còn tắm gội, tất cả những việc cô làm lúc này, đều không hề đề phòng một chút nào, vì thế cho nên khi cô đột nhiên ép chân lên tường, thì thân thể hoàn mỹ kia dường như lộ ra hoàn toàn trước mắt hắn, cô cũng không có bất kỳ sự phòng bị nào.



Thân thể mềm mại của cô, đôi chân thon dài của cô áp sát lên tường, làm động tác luyện tập khó đến nỗi người bình thường không thể tưởng tượng nổi. Bộ đồ ngủ của cô đã co lên đến ngang eo, mà bên dưới cô cũng chỉ mặc chiếc quần lót màu hồng.



Tịch Phong Hàn nín thở, hô hấp không kìm được mà trở lên hỗn loạn, thậm chí cả người còn nóng dần lên. Cô gái này khơi dậy mọi xúc cảm trong hắn, điều này trước đây đã được chứng minh.



Lúc này, người phía trong đoạn video là cô, tưạ như một con yêu tinh xinh đẹp quyến rũ mê hoặc lòng người, âm thầm lặng lẽ quyến rũ hắn.



Giản Hinh trong đoạn video sau khi đã làm hoàn thành hết những động tác kia, liền khoanh tay đứng trên ban công. Trong đoạn video chỉ hiện ra bóng lưng nhẹ nhàng uyển chuyển của cô, cô nhìn ra xa bao lâu, thì người ngồi trước màn hình máy tính ở một nơi khác cũng nhìn cô bấy lâu.



Tịch Phong Hàn giống như một kẻ đang lén lút rình mò, trộm nhìn tất cả hành động, lời nói và biểu cảm trên gương mặt cô, đây tuyệt đối không phải là chuyện một vị Tổng Thống như hắn nên làm.



Khỏang tầm mười một giờ, Tịch Phong Hàn đặt chiếc ipad xuống, hắn tự rót cho mình một chén rượu, cho đến giờ phút này, hắn vẫn có chút gì đó giống như đang nằm mơ, người đã đánh mất giờ đây quay trở lại, ngay trước mắt hắn, cô ấy sống rất tốt.



Nhưng hắn lại không biết phải làm gì để thu xếp cho cô, thậm chí, còn không dám nói ra hết mọi chuyện trước kia của hai người cho cô ấy nghe, chỉ có thể giống như một kẻ trộm lén lút quan sát cuộc sống của cô ấy.