Tổng Tài Hỏi Vợ: Bánh Bao Làm Mai (Daddy Tổng Tài)

Chương 636 :

Ngày đăng: 16:28 30/04/20


Đêm nay, Tịch Phong Hàn không tài nào chợp mắt được, nhưng qua màn hình hắn có thể thấy Giản Hinh đã say giấc nồng. Hắn thậm chí còn không nằm xuống, thỉnh thoảng cầm ipad lên, ngắm nhìn người con gái xinh đẹp đang say giấc trong màn hình. Đến khoảng 4 giờ sáng, Tịch Phong Hàn vẫn ngắm nhìn cô, cuối cùng khi cả tinh thần và thể xác đều đã mệt mỏi đến rã rời, hắn không kiềm chế được mà mang của dung nhan của người con gái ấy chìm vào giấc mộng, say giấc nồng.



Sáng sớm.



Đúng giờ, đồng hồ sinh học của Tịch Phong Hàn vang lên đánh thức hắn dậy, hắn bật ipad lên, thấy bóng dáng Giản Hinh đang ngồi trên ghế sofa qua màn hình, hắn mới thở phào nhẹ nhõm. Lúc nãy khi mới tỉnh dậy, hắn sợ đến mức cả người đều toát mồ hôi, bởi hắn mơ thấy ác mộng, mơ thấy mình đánh mất người con gái này, một lần nữa cô nhảy xuống sông ngay trước mắt hắn, biến mất không để lại chút dấu vết nào.



Bây giờ thấy cô vẫn ở trong phòng, trong lòng hắn mới bình tĩnh trở lại, hắn dựa người vào giường, lại cẩn thận quan sát Giản Hinh. Lúc này hắn mới phát hiện ra biểu cảm nghi ngờ của cô, cô quay ra động vào đồ này một cái, cái sờ vào cái kia một chút, dường như đang buồn bực.



Nếu như cô vẫn chưa biết trong phòng có máy quay, vậy cô của giây phút này là chân thật nhất, không có bất kỳ kỹ thuật diễn nào.



Lúc này, di động của hắn vang lên, hắn cầm lên xem, là vế sĩ của hắn, hắn lập tức bắt máy: “Alo!”



“Tổng Thống, tôi đã nắm được mọi thông tin liên quan đến Giản tiểu thư rồi, có cần tôi đến đưa cho ngài không ạ?”



“Chờ tôi mười phút.” Tịch Phong Hàn nói xong, vén chăn lên ra khỏi giường, có thể thấy thân hình thon dài rắn chắc là thành tích của giới chính trị, nhưng hắn luôn giữ thân hình mình ở thể trạng tốt, trong sự rắn chắc là sức mạnh vô cùng nam tính.



Tịch Phong Hàn mặc một bộ quần áo bình thường bước vào đại sảnh, người giúp việc đã giúp hắn chuẩn bị sắn bữa sáng. Khi hắn ngồi vào ghế sofa, gã vệ sĩ giao cho hắn toàn bộ thông tin liên quan đến Giản Hinh trong suốt một năm qua, bao gồm cả việc Giản Hinh gia nhập công ty vệ sĩ, còn có gần nửa năm sống ở nước ngoài với Bùi Mạn Lâm.



Sau một đêm nỗ lực, vệ sĩ đã thu thập được mọi thông tin về cô, đồng thời còn có cả tài liệu cô đến bệnh viện kiểm tra não vài lần gần nửa năm trước, mà kết quả của những lần kiểm tra đó đều có trong bản tư liệu kia.



Trong ba mươi phút, Tịch Phong Hàn đã cẩn thận xem xét quá trình sinh hoạt trong nửa năm qua của Giản Hinh. Cô được đôi vợ chồng đánh cá cứu lên, Giản Hinh còn dùng cách chuyển năm mươi triệu để báo ơn.
Tịch Phong Hàn đóng cửa lại, lập tức trong phòng chỉ còn lại hai người.



Giản Hinh đưa mắt nhìn hắn. Khi người đàn ông này đến gần cô, cô cảm nhận được một loại áp lực, không phải vì thân hình cao lớn của hắn, mà là vì trên người hắn mang hơi thở phức tạp và khó hiểu, đối với cô mà nói sự tồn tại của người đàn ông này giống như một điều gì đó vô cùng bí ẩn.



“Có phải trước kia chúng ta đã gặp nhau rồi không?” Giản Hinh lên tiếng dò hỏi trước, bởi vì cô có một loại dự cảm mãnh liệt.



Tịch Phong Hàn gật đầu: “Đúng vậy, chúng ta đã từng gặp mặt.”



Giản Hinh nghe thấy câu trả lời của hắn, trong nháy mắt trợn tròn mắt, sự kinh ngạc hiện rõ trong đáy mắt: “Chúng ta đã từng gặp nhau?”



Tịch Phong Hàn ngồi xuống ghế sofa, ngẩng đầu nhìn cô: “Ngồi xuống đi, để tôi nói cho cô biết chúng ta đã quen nhau như thế nào.”



Hô hấp của Giản Hinh hơi cứng lại, cô không ngờ trước khi mình bị mất trí lại may mắn quen biết hắn? Nhưng chuyện này làm sao lại xảy ra được cơ chứ?



Giản Hinh ngồi đối diện hắn, ngồi gần người đàn ông này như vậy, ngũ quan của hắn lại vô cùng hoàn mỹ, thậm chí có thể dùng cực kỳ anh tuấn để hình dung, hắn vô cùng hấp dẫn, cả người tỏa ra hào quang cơ trí, hắn chắc chắn là người vô cùng tài giỏi.



Khi cô đánh giá hắn, ánh mắt của người đàn ông này cũng đang quan sát cô, hai cặp mắt nhìn nhau chằm chằm.



Tim Tịch Phong Hàn bỗng đập rất nhanh. Lúc này, trên người cô không hề có khí chất của một sát thủ, đối với hắn mà nói dường như lại càng có sức hấp dẫn.