Tổng Tài Hỏi Vợ: Bánh Bao Làm Mai (Daddy Tổng Tài)
Chương 694 :
Ngày đăng: 16:29 30/04/20
Thân thể của Hỏa Hỏa liền run rẩy, cô không tin quay đầu, liền nhìn thấy người đàn ông đứng bên cạnh, cô còn tưởng mình đang nằm mơ, nhìn nhầm rồi, nhưng người đàn ông mặc bộ đồ vô trùng này, là Tịch Phong Hàn.
Đúng vậy.
“Anh...” Giọng nói cô như bị câm không thốt nên lời, toàn thân cô run rẩy kích động, cô bỏ tay bác sĩ ra, còn bác sĩ kia thì nhanh chóng xoa bóp, cảm giác cô gái này như một nữ chiến sĩ, nắm cổ tay của anh cũng đau muốn chết.
Tịch Phong Hàn bước lại gần, những thứ cần kiểm tra trên người cô, cũng kiểm tra xong rồi, chỉ cần băng bó lại, cánh tay dài của Tịch Phong Hàn nhẹ nhàng ôm cô vào lòng, tay Hỏa Hỏa giơ lên, nhưng phát hiện tay phải đau cực kì, cô chỉ có thể dùng tay trái ôm chặt vòng eo của anh, vùi mặt vào lòng anh, cảm nhận cảm giác an tâm khi có anh bên cạnh.
Bác sĩ nhìn ra hiệu cho y tá, nói với Tịch Phong Hàn, “Thưa ngài tổng thống, lát nữa chúng tôi trở lại băng bó cho tiểu thư, xin cô ấy khoan nhúc nhích.”
Tịch Phong Hàn gật đầu, thân thể của Hỏa Hỏa run nhẹ trong lòng anh, Tịch Phong Hàn xoa nhẹ mái tóc dài của cô, hôn nhẹ, “Sao em không nói anh biết em đang gặp nguy hiểm? Tại sao em có thể tự mình đối mặt?”
Giọng nói của anh vừa thấp vừa trầm, nhưng lại đầy vẻ trách móc.
Hỏa Hỏa ở trong lòng anh nhểnh môi cười, cũng may, cô còn sống, cô vẫn chưa chết.
“Nếu anh đến trễ xíu nữa, nếu người của anh không kịp phát hiện em...” Tịch Phong Hàn không dám tưởng tượng, trên sàn đất lạnh lẽo kia, cô lạnh người nằm trên đó, dấu hiệu sống sót liên tục hạ thấp, cô có thể sẽ qua khỏi chứ?
Hỏa Hỏa nằm trong lòng anh cựa quậy như một đứa trẻ, cô giương đôi mắt nhìn anh cười, “Sao anh lại đến?”
“Anh lo lắng cho em nên anh đã đến.” Tịch Phong Hàn cau mày, trả lời thẳng thắn.
“Chẳng phải đã thử qua rồi sao?” Tịch Phong Hàn đắt ý nói, người con gái này đối ngoại thì bản lĩnh, còn đối với anh thì.
Hỏa Hỏa lúc này mới ý thức được, tự vả rồi, sắc mặt càng đỏ hơn, cô có chút hối hận cắn chặt môi, “Đừng nghĩ là em sẽ không dám động anh.”
Tịch Phong Hàn cười thâm, “Vậy thì phải xem thử em sẽ động thế nào đã.”
Hỏa Hỏa tự dưng đỏ mặt, trong chuyện trai gái, cô vẫn còn rất non nớt, chưa từng có người đàn ông nào khiến cô nảy sinh ra tình yêu trai gái, duy chỉ có anh.
“Thân làm tổng thống như anh sao lại có suy nghĩ không đàng hoàng thế chứ.”
“Anh là tổng thống, nhưng trước tiên anh là một người đàn ông! Một người đàn ông bình thường.” Tịch Phong Hàn tự biện hộ đáp, sau đó, anh cầm hộp cháo nóng hổi đến bên cạnh cô, “Xem ra, chỉ có thể để anh đút em rồi.”
“Tay trái em và tay phải đều xài được như nhau.” Hỏa Hỏa cứng đầu đáp.
Tịch Phong Hàn lập tức tối sầm mặt, “Anh đút em!”
Hỏa Hỏa cũng không muốn tranh giành với anh nữa, bây giờ cô có thể lượm lại được tính mạng, thật tạ ơn trời đất, cám ơn ông trời cho cô cơ hội gặp lại anh, và còn được chính tay anh chăm sóc.
“Được rồi! Vậy thì anh đút đi!” Lần đầu tiên Hỏa Hỏa ngoan ngoãn như một người bệnh, Tịch Phong Hàn đỡ cô ngồi dựa vào chiếc gối mềm mại, Tịch Phong Hàn đút cô húp từng muỗng một.