Tổng Tài Hỏi Vợ: Bánh Bao Làm Mai (Daddy Tổng Tài)

Chương 709 :

Ngày đăng: 16:29 30/04/20


Locke phát ra một tiếng cười dữ tợn: "Thả họ ra? Thế những thuộc hạ đã chết của ta phải tìm ai để đòi nợ?"



Hỏa Hỏa nhíu nhíu mắt, cô quyết định dùng cách khác để khiến Locke thả người: "Ông chắc chắn họ là ba mẹ ruột của tôi? Ông có phải là nhầm rồi không? Ông nghĩ bắt bừa một đôi vợ chồng rồi nói đó là ba mẹ ruột của tôi thì tôi tin sao?"



Locke đắc ý cười lên: "Ta sao có thể tính sai được? Năm đó chính tay ta đã cướp cô từ trong tay bọn họ, ta vẫn còn nhớ rất rõ, cô phải biết, ta chọn sát thủ, nhất định phải chọn những gen tốt nhất, cho nên, mỗi xuất thân của từng sát thủ ta đều rất rõ."



Hỏa Hỏa không ngờ không thể lừa được Locke, cô nhìn bên cạnh đoạn video, đôi vợ chồng bị bắt cóc, đang bị hai tên sát thủ tát cho những cái tát hung hăng, Hỏa Hỏa vô cùng đau đớn, cô gầm nhẹ lên một tiếng: "Dừng tay! Bảo thuộc hạ của ông dừng tay lại! Không được đánh họ nữa."



" Hỏa Hỏa, con gái ngoan, mau đến gặp ba nuôi nào! Ba nuôi rất nhớ con đó." Giọng nói của Locke, nghe giống như kẻ điên biến thái.



Trong lòng Hỏa Hỏa dâng lên một nỗi oán hận và sợ sệt, trên thế giới này, Locke chính là một trong những người cô sợ nhất, cô từ nhỏ đã được hắn đào tạo, sự uy nghiêm của hắn đã đi sâu vào trong linh hồn cô, cô sợ hắn, đó dường như đã trở thành một loại thói quen.



Một loại thói quen không thể phai mờ.



"Thả họ ra, tôi sẽ chủ động đến gặp ông." Giọng nói của Hỏa Hỏa có một chút cầu xin, cô nhìn chằm chằm vào ba mẹ đang bị những cái bạt tay giáng xuống mặt, tim cô như đang chảy máu.



"Cô nghĩ cô vẫn còn con đường lùi sao? Cô tốt nhất qua đây tìm tôi, hơn nữa, không được để cho Tịch Phong Hàn biết được chuyện này, nếu hắn đến, tôi có thể sẽ chuẩn bị hắn những vũ khí tinh xảo nhất, với lại, ba mẹ của cô sẽ đều phải chết."



"Được, tôi đồng ý với ông, tôi sẽ không bảo với anh ấy, nếu ông thả bố mẹ tôi ra, tôi đồng ý đem tôi cho ông xử lý." Hỏa Hỏa đưa ra yêu cầu.




Tịch Phong Hàn giang hai cánh tay về phía cô, Hỏa Hỏa lúc này mới bắt đầu phản ứng, cô chạy nhanh tới, mạnh mẽ chạy vào lòng anh, ôm chặt lấy anh, những giọt nước mặt vui sướng lăn dài trên khuôn mặt cô.



"Anh về rồi... Cuối cùng thì anh cũng về rồi." Hỏa Hỏa nghẹn ngào lên tiếng.



Tịch Phong Hàn vuốt ve rồi hôn lên mái tóc dài của cô, cười nhẹ nói: "Đúng, anh về rồi!"



Nhưng, hắn quay về, kiến tâm trạng của Hỏa Hỏa ngoài vui mừng, lại càng thêm lo lắng, hắn về nước rồi, có phải Locke cũng đã nhận được tin này? Hắn sẽ làm gì?



"Sao anh lại quay về vậy?" Hỏa Hỏa ngẩng đầu nhìn hắn.



"Máy báy dự bị của anh quay lại, cuộc phỏng vấn tiếp theo của anh được mấy nghị viên cao cấp thay thế, chỉ là, anh không tuyên bố với mọi người tin tức anh về nước, cho nên, hai ngày tiếp theo, anh có thể nghỉ ngơi."



Hỏa Hỏa nghe thấy hắn nói vậy, không khỏi khẽ thở dài một hơi, vậy thì tốt, Locke có lẽ vẫn chưa biết tin tức hắn đã quay về nước.



Tịch Phong Hàn nhìn gương mặt nhỏ đang nhíu chặt lại, hình như đang có tâm sự, hắn không khỏi tò mò nhíu mày hỏi: "Sao vậy? Em có tâm sự sao?"



"Không có gì! Em... Em rất nhớ anh." Hỏa Hỏa nói xong, đáy mắt như hiện lên một tia chua xót, ngay sau đó, cô biết bốn tiếng tiếp theo, cô phải làm sao để vượt qua. Có lẽ lần này cô đi gặp Locker, là sống hay chết, cô đã không màng tới, nhưng mà, trong những phút giây cuối cùng của cuộc đời, cô có thể lựa chọn làm những việc khiến mình vui vẻ.