Tổng Tài Hỏi Vợ: Bánh Bao Làm Mai (Daddy Tổng Tài)

Chương 745 :

Ngày đăng: 16:29 30/04/20


"Được!" Chiến Tây Dương đáp một tiếng



"Tôi còn công việc, làm việc đây!" Sở Nhan ngắt điện thoại, cô bất giác lắc đầu bật cười, vừa nãy cô đã làm gì vậy? Đang ghẹo Chiến Tây Dương sao?



Tối hôm nay, Sở Nhan đã hoàn toàn hết sốt, cô đi ngủ một giấc thật ngon từ rất sớm, trận cảm này cũng đã khỏe hoàn toàn.



Sáng sớm.



Trước cửa bệnh viện xuất hiện hai chiếc xe màu đen, một bóng người tuấn tú phi phàm bước xuống xe, Cung Dạ Tiêu dắt tay con trai Cung Vũ Trạch bước ra. Chiếc xe phía sau là Trình Ly Nguyệt và mẹ Tịch phu nhân cùng bước xuống.



Hôm nay là ngày đầu tiên Trình Ly Nguyệt tới dùng thuốc, Tịch phu nhân cùng đi với cô, còn có cả ông xã và con trai cô nữa.



Anh bạn nhỏ Cung Vũ Trạch bây giờ đã không còn là cậu bé bốn tuổi nữa, năm nay cậu đã tám tuối, đường nét khuôn mặt càng trở nên sắc nét hơn, giống một hoàng tử nhỏ quyến rũ.



Hai cha con đứng cạnh nhau, nhan sắc đúng là nghịch thiên.



Cung Dạ Tiêu và Trình Ly Nguyệt đưa mắt nhìn nhau, Trình Ly Nguyệt dắt tay mẹ bước vào đại sảnh, sau lưng là Cung Vũ Trạch được ba dắt vào.



Họ đi thẳng tới phòng thực nghiệm chuyên khoa, các chuyên gia đã sắp xếp xong mọi thứ, chỉ đợi tiêm liều thuốc đầu tiên cho Trình Ly Nguyệt, Cung Dạ Tiêu đưa cô vào trong phòng tiêm.



"Cung phu nhân, trong quá trình tiêm thuốc sẽ có cảm giác hơi đau, cô cố gắng nhẫn nhịn." Chuyên gia nói với cô.



Trình Ly Nguyệt gật đầu, chỉ cần tìm lại được kí ức quá khứ, chút đau đớn đó đâu có là gì?



Cung Dạ Tiêu đứng cạnh nhíu chặt mày, Trình Ly Nguyệt thấy mũi tiêm sắp cắm vào huyết quản, cô quay mặt đi, Cung Dạ Tiêu liền kéo cô vào lòng, vỗ về an ủi.



Cảm giác đúng là rất đau, Trình Ly Nguyệt phải nhẫn nhịn mấy lần, cho tới khi thuốc tiêm hết cô mới thở phào, Cung Dạ Tiêu đỡ cô xuống giường.




Sở Nhan mỉm cười chào Chiến Tây Dương ngồi trên sofa sau đó bước tới trước mặt Tịch Phong Hàn: "Ngài tổng thống tìm tôi sao?"



Tịch Phong Hàn đưa một phần văn kiện đã chuẩn bị sẵn cho cô: "Hãy kí tên vào văn kiện này, từ ngày mai cô sẽ không còn là trợ lý của tôi nữa mà là nghị viên ngoại giao của nước ta, xin chúc mừng."



"Cám ơn sự tín nhiệm và khẳng định của tổng thống, tôi sẽ cố gắng hết sức để làm tốt công việc của bộ ngoại giao." Sở Nhan đưa tay đón lấy văn kiện.



"Trước chiều nay kí tên gửi lại cho tôi là được." Tịch Phong Hàn lên tiếng.



Sở Nhan quay người lại mỉm cười nhìn Chiến Tây Dương sau đó mới rời đi.



Ánh mắt sâu thẳm của Tịch Phong Hàn nhìn sắc mặt thất thần của em họ mình, anh có chút cảm thông nói: "Tây Dương à, muốn theo đuổi thì phải dũng cảm lên!"



Chiến Tây Dương nhún vai nói: "Thôi, em cứ làm tốt công việc của mình trước đã! Để em xem vết thương của anh nào."



Tịch Phong Hàn bước tới phòng nghỉ ngơi ở bên cạnh, cởi áo ngoài ra, Chiến Tây Dương kiểm tra một hồi xong nói: "Em về viết báo cáo đây."



"Sở Nhan chắc sẽ tổ chức một bữa tiệc mừng, anh giúp em hỏi xem địa điểm ở đâu! Tới hôm đó em cũng tới nhé!" Tịch Phong Hàn vẫn muốn giúp anh tạo cơ hội.



Chiến Tây Dương ngẫm nghĩ một lát rồi lắc đầu: "Thôi, em không cùng đẳng cấp với cô ấy!"



"Không phải em muốn tiếp cận với cô ấy sao?" Tịch Phong Hàn ngạc nhiên nói.



"Gần đây em rất bận, không có thời gian." Chiến Tây Dương nói xong liền cầm áo khoác đi ra ngoài, khi đi qua phòng Sở Nhan, anh muốn vào chào một câu nhưng thấy Trì Dương cũng ở đó, anh lại thở dài bước vội đi.



Sở Nhan đang kí tên, Trì Dương tiếp quản công việc trước đây của cô, công việc này sẽ do Trì Dương phụ trách tới khi tuyển được người.