Tổng Tài Hỏi Vợ: Bánh Bao Làm Mai (Daddy Tổng Tài)
Chương 875 :
Ngày đăng: 16:31 30/04/20
Ăn sáng xong, Hạ An Ninh lại không thể chạy loạn, cho nên cách giết thời gian tốt nhất của cô chính là đọc sách, cô rất thích thư phòng của Cung Vũ Trạch, cái sô pha tròn kia giống như đào một cái động ở trên sàn nhà vậy, mà bên trong sô pha lại vừa mềm mại vừa lớn, cho dù nằm đọc sách cũng không có vấn đề.
Hạ An Ninh lại nằm trên ghế sô pha đọc sách, xem hết một cuốn tiểu thuyết phương tây, cô cảm thấy thương thay cho nhân vật nam nữ chính trong câu chuyện yêu nhau lại không thể được ở cùng nhau, trên thế giới này, chuyện khiến cho người ta đau khổ chính là yêu mà không đến được với nhau.
Hạ An Ninh đột nhiên có cảm giác như chính mình trải qua chuyện đó, trái tim có chút buồn bã, đúng lúc này, cô nghe được tiếng đẩy cửa.
Cô vội vàng ngẩng đầu lên, lại thấy Cung Vũ Trạch cầm hoa quả và đồ điểm tâm trong tay tiến vào. Hạ An Ninh thoáng ngẩn người ra. Tự nhiên lại để đại thiếu gia tự mình làm việc bưng trà đưa nước cho mình. Đây không phải là việc người phục vụ như cô nên làm sao?
"Cô ăn chút gì, uống chén nước đi đã." Cung Vũ Trạch ngồi ở trên ghế sô pha đối diện, nói với cô.
Hạ An Ninh lập tức cảm thấy được sủng mà lo, vội vàng ngồi thẳng người nhìn anh, mím môi cười nói. "Cảm ơn anh."
Cung Vũ Trạch đưa một cốc nước ép hoa quả cho cô, Hạ An Ninh nhận lấy uống một ngụm, vừa vào miệng cảm giác thật ngọt và mát.
Cung Vũ Trạch đứng lên, dáng người anh cao nên cũng không cần thang đã lấy được một quyển sách mình cần tìm, anh đi tới ngồi xuống, dự định cùng cô đọc sách.
Trong lòng Hạ An Ninh thấy ấm áp, cô không khống chế được cái miệng lại đưa tay ra cầm cái dĩa ăn lấy một phần bánh ngọt mềm mềm thơm thơm vào miệng. Cung Vũ Trạch không thích ăn đồ ngọt, cho nên mấy món trên bàn đều là của cô.
Bình thường Cung Vũ Trạch sẽ không bảo đầu bếp làm những món ăn vặt này, tuy nhiên bởi vì trong nhà có một cô gái thích ăn đồ ngọt nên anh mới bảo bọn họ làm.
"Ăn ngon không?" Cung Vũ Trạch ngẩng đầu hỏi một câu.
"Ừm! Rất ngon, anh có muốn ăn một chút không?" Hạ An Ninh vừa ăn, vừa trả lời nên nói không được rõ ràng.
Cho dù mấy món quà tặng này không tính là đắt, nhưng ít nhất là Hạ An Ninh dùng được.
Cung Vũ Trạch có ý nghĩ như vậy, anh không hỏi lại ý kiến của Hạ An Ninh vì hi vọng đây sẽ là một bất ngờ dành cho cô.
Thoáng cái đã tới ngày sinh nhật của Hạ An Ninh, Hạ An Ninh là một người không mấy để ý tới sinh nhật, cho nên cô không đặc biệt ghi nhớ, cô quên mất hôm nay là sinh nhật của mình.
Buổi trưa, Cung Vũ Trạch nói muốn đi ra ngoài ăn, Hạ An Ninh lại cùng anh đi tới nhà hàng gần công ty, buổi chiều, Cung Vũ Trạch phải đi xử lý công tác, Hạ An Ninh nói muốn đi tới thư viện gần đó mua sách, Cung Vũ Trạch lại thả cô ở cửa của thư viện.
Hạ An Ninh dự định sẽ ở lại đây cả buổi chiều, dù là một cô gái trẻ tuổi nhưng không có cái gì thu hút cô hơn thư viện cả, cô có thể thoải mái ngắm tranh, xem một vài thứ cô thích xem. Hạ An Ninh vừa vào thư viện thì không muốn rời đi.
Thời gian đọc sách là trôi qua nhanh nhất, thoáng cái đã tới năm giờ rưỡi, Hạ An Ninh vẫn còn ở trong này, khi cô đang xem chăm chú, Cung Vũ Trạch đã lặng lẽ đứng ở sau lưng cô.
Mấy cô gái trẻ tuổi đối diện Hạ An Ninh nhìn thấy, tim cũng đập loạn, gần như không thở nổi.
Trời ạ! Người đàn ông này quá đẹp trai mà.
Hạ An Ninh thấy mấy cô gái đối diện cứ nhìn chằm chằm vào phía sau lưng mình, cô vội vàng quay đầu lại mới phát hiện Cung Vũ Trạch đang đứng ở sau lưng, cô ngạc nhiên đứng lên. "Sao anh lại tới đây?"
"Anh tới đón em về nhà!" Cung Vũ Trạch khẽ cười.
Ánh mắt anh dịu dàng tới mức khiến cho người ta mê mẩn.