Tổng Tài Hỏi Vợ: Bánh Bao Làm Mai (Daddy Tổng Tài)

Chương 876 :

Ngày đăng: 16:31 30/04/20


Hạ An Ninh ngồi nghe đài trên xe Cung Vũ Trạch, nghe thấy MC chương trình nói hôm nay là ngày bao nhiêu, cô mới đột nhiên nhớ ra hôm nay là sinh nhật cô, ánh mắt bất giác nhìn sang người đàn ông bên cạnh, cô nghĩ thầm, không biết anh có nhớ hay không?



Thôi bỏ đi, thật ra cô cũng không bắt anh phải nhớ, cô cũng không muốn gây phiền phức cho anh, cô cũng đã qua cái tuổi ao ước đến ngày sinh nhật rồi.



Hạ An Ninh thấy buổi sáng anh cũng không nói với cô câu nào, không chừng anh cũng đã quên rồi! Anh bận rộn như vậy vội, lại phải quản lí cả một công ty lớn như thế, lấy đâu ra thời gian mà nhớ đến mấy chuyện vặt vãnh của cô?



Tuy lúc đó anh nói sẽ tổ chức sinh nhật cho cô, anh có lòng như vậy là cô đã cảm kích lắm rồi, cũng không nhất định phải tổ chức.



Hạ An Ninh nghiêng đầu thưởng thức những tia nắng còn sót lại, gió nhẹ từ ngoài cửa sổ thổi vào, cảnh hoàng hôn này rất đẹp, rất hấp dẫn, cô bỗng nhiên cảm thấy mình thật hạnh phúc.



Dường như cảm giác hạnh phúc ấy sau khi gặp Cung Vũ Trạch mới có được, cuộc sống của cô trước đây cũng chỉ được coi như bình yên, an ổn.



Tận sâu trong đáy lòng cô rất cảm kích anh đã cho cô được trải qua cảm giác hạnh phúc ấy.



Chiếc xe rất nhanh đã về đến con đường lớn trước biệt thự, Hạ An Ninh nghĩ sau đêm nay, ngày mai nhất định không được lười biếng, cô phải đi làm việc.



Xe đi vào trong sân, Cung Vũ Trạch quay đầu nhìn người con gái ở bên cạnh, trước khi đi đón cô, anh đã nhận được điện thoại của quản gia, trong nhà tất cả đều đã sắp xếp ổn thỏa.



Lúc Hạ An Ninh chuẩn bị bước vào phòng khách, Cung Vũ Trạch ở phía sau bỗng nhiên tiến lại gần, anh nhẹ nhàng đưa tay bịt mắt cô lại, che đi tầm mắt của cô.



Hạ An Ninh bỗng cứng đơ cả người, dù không nhúc nhích nhưng cô cảm nhận sự ấm áp từ bàn tay anh, cô cười: “Anh làm gì vậy?”



“Trước tiên không được mở mắt, đi từ từ vào trong.” Cung Vũ Trạch lên tiếng.




“Thích không?” Cung Vũ Trạch trầm giọng hỏi, chỉ sợ cô không thích.



“Ừm. Thích lắm.” Hạ An Ninh gật đầu, cô rất thích.



“Tiếp tục đi.” Cung Vũ Trạch lên tiếng, để cô tiếp tục đi tìm kiếm những bất ngờ tiếp theo.



Hạ An Ninh mở cái hộp thứ ba ra, lấy ra một cái túi hàng hiệu, màu hồng phấn, thiết kế rất tinh tế, mà trên mặt túi có logo hiệu Hermès, cô ngây ra một lúc, cái túi kiểu như này, chắc chắn là hơn vạn tệ, có lẽ, vượt xa sức tưởng tượng của cô.



“Cô nên đổi cái túi khác rồi.” Bên cạnh, Cung Vũ Trạch khoanh tay nhìn cô một cách chăm chú.



“Rất đẹp.” Hạ An Ninh nhìn chiếc túi, là một cô gái, dường như đối với túi xách không có bất kì một sức đề kháng nào cả, huống hồ, đây lại là một cái túi có màu sắc và kiểu dáng cô rất thích, rất vừa ý cô.



“Còn có hai hộp nữa, tiếp tục mở ra xem đi.” Cung Vũ Trạch cười thành tiếng.



Hạ An Ninh thật sự không dám đi mở, sợ những món quà sau càng quý giá, khiến cô không thể nhận được, vì anh tặng quá nhiều.



Hạ An Ninh mở hộp quà thứ tư, là một con búp bê rất đáng yêu, là một cô gái, những món đồ tinh xảo đáng yêu, giống như là tình yêu bẩm sinh vậy, cô thực sự thích con búp bê này: “Thật đáng yêu quá đi.”



Ánh mắt của cô tràn ngập niềm vui xen lẫn sự ngạc nhiên.



“Món quà cuối cùng, tiếp tục mở hết đi.” Cung Vũ Trạch không muốn để cô dừng lại, anh ở bên cạnh thưởng thức biểu cảm ngạc nhiên của cô, tâm trạng của anh cũng rất tốt.