Tổng Tài Hỏi Vợ: Bánh Bao Làm Mai (Daddy Tổng Tài)
Chương 994 :
Ngày đăng: 16:33 30/04/20
Quý An Ninh xuống tầng thì thấy Quý Thiên Tứ đang xem báo chờ cô: “Anh trai, tối hôm qua em đã xem xong tài liệu rồi, lát nữa trên đường đi em sẽ báo cáo lại với anh nhé!"
"Được!" Quý Thiên Tứ gật đầu: “Chúng ta ra ngoài ăn sáng thôi."
"Vâng!"
Trên đường đi, Quý An Ninh báo cáo công việc với Quý Thiên Tứ, anh yên lặng nghe hết mới phê bình mấy chỗ còn thiếu sót, Quý An Ninh cố gắng nhớ kỹ, cô rất thích nghe kiến nghị và đánh giá của anh trai trong vấn đề này.
Ăn sáng xong, cả hai đi tới công ty. Quý An Ninh có một vài công việc cần phải hoàn thành. Trong lúc đó Cung Vũ Trạch gọi điện thoại qua nói cho cô biết anh phải họp, hẹn buổi trưa hai người sẽ cùng nhau ăn cơm.
Quý An Ninh muốn nhanh chóng xử lý xong mọi chuyện cần làm nên cũng đồng ý buổi trưa gặp.
Trong văn phòng của Quý Thiên Tứ, điện thoại nội bộ chợt đổ chuông, anh cầm lên nghe: “Alo."
"Quý tiên sinh, tôi là Âu Dương Mộng Duyệt, tôi muốn gặp anh." Trong điện thoại truyền đến giọng nói của Âu Dương Mộng Duyệt.
Quý Thiên Tứ nhíu mày rồi từ chối: “Thật ngại quá, bây giờ tôi rất bận nên không có thời gian gặp cô được."
"Quý tiên sinh, nếu như anh không gặp tôi thì tôi sẽ tới gặp chị tôi! Dù sao tôi cũng sẽ không từ bỏ ý định đâu." Trong giọng nói của Âu Dương Mộng Duyệt rõ ràng có phần đe dọa.
Quý Thiên Tứ tức giận nói: “Rốt cuộc cô muốn thế nào hả?"
"Chúng ta gặp mặt, nói chuyện một lát đã! Hai rưỡi chiều, tôi sẽ chờ anh ở quán cà phê bên cạnh công ty anh, hi vọng Quý tiên sinh không nên lỡ hẹn." Âu Dương Mộng Duyệt nói xong thì đã cúp máy trước.
Cô giơ tay ra muốn bắt tay anh, nhưng Quý Thiên Tứ lại lạnh lùng không có ý muốn bắt tay cô.
Âu Dương Mộng Duyệt ngượng ngùng thu tay lại, ngồi vào chỗ của mình, cô ngẩng đầu nhìn thấy ánh mắt Quý Thiên Tứ thâm thúy lại sắc bén đang nhìn chằm chằm vào cô, không hiểu sao cô thấy căng thẳng cùng chút khẩn trương và sợ hãi.
Trên thực tế cô nhỏ hơn Quý Thiên Tứ bảy tuổi! Chênh lệch tuổi tác như vậy thật sự rất lớn.
Nhưng Âu Dương Mộng Duyệt lại thận trọng và trưởng thành hơn so với lứa tuổi của cô.
"Chào anh, Quý tiên sinh, tôi tự giới thiệu trước, tôi..."
Quý Thiên Tứ cúi đầu, thản nhiên nhìn qua đồng hồ nói: “Tôi cho cô năm phút, cô muốn nói gì thì nói nhanh đi, tôi đang bận." Nghe anh nói vậy, trên mặt Âu Dương Mộng Duyệt có phần sốt ruột, cô hít một hơi thật sâu nói: “Anh là do ông cụ Quý nuôi lớn nên anh chắc chắn cũng biết ân oán của hai nhà chúng ta, tôi cảm thấy ân oán đời trước thì không nên truyền lại đời sau, cho nên tôi muốn làm quen với chị tôi để cho ân oán giữa của hai nhà chúng ta sẽ kết thúc ở thế hệ chúng ta."
Quý Thiên Tứ cười khẽ nói: “Ân oán giữa hai nhà chúng ta đã sớm được tính toán rõ ràng rồi, luôn luôn nên nước giếng không phạm nước sông. Quý tiểu thư cô làm như thế này sẽ chỉ gây thêm một đợt tranh chấp mới mà thôi, hoàn toàn không có ý nghĩa gì cả."
"Sao có thể như vậy được? Tôi và chị của tôi có thể quen biết nhau mà!" Âu Dương Mộng Duyệt nói rất chắc chắn..
"Tôi cảnh cáo cô không nên đến làm phiền tới cuộc sống của cô ấy, bây giờ cô ấy rất hạnh phúc, tôi không hy vọng cô ấy bi thương khi biết về chuyện ba cô bỏ mẹ của cô ấy, cưới người khác." Quý Thiên Tứ nhìn cô với ý cảnh cáo.
Âu Dương Mộng Duyệt ngạc nhiên nhìn anh: “Nhưng nếu như chị ấy biết được nỗi khổ của ba tôi năm đó thì chị ấy sẽ tha thứ cho ba thôi."
"Âu Dương tiểu thư, tôi khuyên cô đừng làm như thế, bởi vì ông cụ Quý đã qua đời không đồng ý để cháu gái của ông nhận cha cô." Quý Thiên Tứ vẫn duy trì lập trường của mình.