Tổng Tài Khốc Suất Cuồng Bá Duệ
Chương 64 : Thực ra come out rất đơn giản
Ngày đăng: 07:20 19/04/20
Thực ra trong lòng ba Cố lúc này rất mâu thuẫn!!!!! Ông hi vọng trên mạng sẽ hiện ra mấy lời bình luận hợp với mong chờ của mình, chứng minh mình vẫn còn rất fashion! Nhưng cũng hi vọng thái độ của mọi người có thể giống như trên diễn đàn vừa rồi, như vậy đứa con lớn nhà mình mới không bị áp lực!
Sau khi đè nén mâu thuẫn trong lòng lại, ba Cố gõ từng chữ, run rẩy ấn nút ‘search’.
“Đòe mòe!” Không những ba, cả em zai cũng bị dọa sợ! Mấy tin tức này cũng quá sức tưởng tượng rồi!
—— [Tổng giám đốc xí nghiệp Cố thị công khai come out, khen ngợi nửa kia dịu dàng săn sóc!]
—— [Mối tình cảm động trời đất! Câu chuyện tình yêu không gì sánh được giữa tổng giám đốc ôn hòa và người tình nhỏ!]
—— [Tình chắc hơn vàng! Người yêu mỏng manh an tâm dựa vào bến đỗ tổng giám đốc!]
—— [Vì sao tổng giám đốc anh tuấn thẳng thắn come out? Tay trong tay người yêu đến cuối đời!]
—— [Người yêu nhỏ săn sóc, khiến tổng giám đốc động chân tình!]
……
“Trình độ cao quá, đúng là điêu luyện sắc sảo!” Em zai giựt lại con chuột kéo xuống, khắp nơi khắp chốn đều ca ngợi sự dịu dàng này, thỉnh thoảng có mấy dòng bình luận kiểu ‘đồng tính luyến ái gì đó là ghét nhất’, ‘thẳng nam tụi tui khinh bỉ gay’, bị nhóm em gái nhanh chóng đẩy mất, vô cùng vô cùng toẹt zời!
“Nhưng sao đột nhiên lại có nhiều bài post vậy?” Ba Cố rất khó hiểu.
“Là con mời mạng lưới quân đội.” Cố Khải đứng ở cửa bếp, “Sớm muộn gì cũng lộ, thà con tự khai trước! Tránh để giới truyền thông nói bậy bạ.”
“Giờ dư luận đang đứng về phía chúng ta, dù tòa báo đó có muốn xào lại cũng khó thay đổi cục diện này.” Cố Khải đi tới, “Yên tâm đi, công ty sẽ không bị chuyện này làm ảnh hưởng quá lớn. Như ba đã nói, con không phải ngôi sao, mọi người có chú ý đến con cũng chỉ tầm một tháng, không kéo dài hơn.”
“Vậy Tiểu Niên phải làm sao?” Ba Cố hơi lo lắng, “Nếu có người cảm thấy hứng thú với nó, rồi tình cờ tra được thân phận của thằng bé, nhất định sẽ cho nó biết cha mẹ mình tự sát. Cha nó đã qua đời mấy chục năm rồi, ba thực sự không muốn A Dịch không được yên ổn.” (tên cha Tiểu Niên đó — nhắc cho bạn nào quên =v=)
“Con cũng có suy nghĩ về vấn đề này, nên hi vọng ba có thể đưa em ấy sang Mỹ một thời gian.” Cố Khải ngồi bên cạnh ba mình, “Chờ chuyện này qua đi, con sẽ đón em ấy về.”
Ba Cố nghĩ một chút, cảm thấy đây là cách tốt nhất rồi. Ngay cả người cũng không thấy đâu, hứng thú của phóng viên sẽ giảm xuống, trong thời đại mạng lưới tin tức bành trướng, thực sự không cần vì một tin tức cỏn con mà hao tốn nhiều sức lực.
“Mọi người biết nguyên nhân ba mẹ cháu qua đời?” Một câu hỏi đột nhiên truyền đến từ phía cầu thang, tuy tiếng rất nhỏ, nhưng hiệu quả nhất định có thể so với sấm sét!
“A!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!” Em zai đúng là bị dọa sợ, phản xạ có điều kiện nhào vào lòng anh mình!
Ba ba cũng bị dọa sợ! Ông cảm thấy chân mình run rẩy.
Người hoảng sợ nhất hiển nhiên là Cố tổng! Đòe mòe sao vợ yêu đi đường không có tiếng động chứ không phải em ấy đang ngủ sao vì cái răng gì đột nhiên chạy xuống đây đúng là không khoa học!!!! Anh ném thằng em ra sofa, chạy qua nghênh đón vợ nhà mình!
Em zai oán niệm, đòe mòe thế mà ném em lên cái điều khiển từ xa!!!
“Mọi người nói ba mẹ em tự sát, tức là sao?” Trong mắt Lưu Tiểu Niên có kinh ngạc cũng có lo âu.
“… A, em nghe nhầm rồi.” Cố Khải xoa xoa đầu cậu, “Ngoan, anh đưa em lên lầu nghỉ ngơi.”
“Không được!!” Hồ Vân Phi từ chối luôn.
“Tại sao?” Lâm Bình Bình bất đắc dĩ.
“Chẳng lẽ em quên Mars rồi?!” Hồ Vân Phi nhắc nhở cậu.
“Hắn bị bắt rồi.” Lâm Bình Bình hơi 囧.
“Hử?” Hồ Vân Phi giật mình “Bị bắt là sao?”
“Nghe một người bạn đại học của tôi nói, có người tố cáo hắn tội lừa đảo, hôm trước vừa mới bị bắt vào sở cảnh sát.” Lâm Bình Bình không biết tâm trạng mình nên như thế nào.
“… Vậy cũng không cho em đi làm!” Hồ Vân Phi rất bá đạo.
“Lý do.” Yêu nghiệt nắm chặt cây lau nhà, “Nói cho anh biết, trong tay tôi đang có hung khí!”
“Em đi làm ai chăm sóc tôi?!” Hồ tổng mặt dày nói rất là đương nhiên.
“Giờ anh có khả năng đến toilet được rồi, sáng tôi sẽ làm đồ ăn tốt cho dạ dày để trong tủ lạnh, nếu còn không được anh có thể thuê y tá, tóm lại là tại sao không cho tôi đi làm hả?” Lâm Bình Bình kiên nhẫn giảng đạo lý với hắn.
“Vì không cho!” Hồ tổng tà mị cuồng quyến!
“Tôi sẽ dọn ra khỏi nhà anh!” Yêu nghiệt cố lấy dũng khí phản kháng cường quyền!
“Em dám!” Hồ tổng giận, giơ tay xốc chăn.
Hu hu hu! Tiểu Bạch Liên nhanh chóng trốn sau cái bàn vô cùng cảnh giác nhìn hắn, “Anh anh anh mau về giường nằm đi!”
“Không!” Hồ tổng từng bước lại gần cậu, dù mặc quần áo ngủ nhàu nát nhưng vẫn lộ bá khí!
“Cứu mạng!” Lâm Bình Bình ném cây lau nhà chạy ra ngoài cửa.
Hồ Vân Phi dựa vào tủ, vẻ mặt đột nhiên đau đớn ôm dạ dày!
“Này!” Lâm Bình Bình sau khi nhìn thấy hoảng sợ, vội vã chạy về đỡ hắn, “Anh không sao chứ đã nói không cho anh đứng lên dạ dày còn chưa tốt đâu muốn vào viện nữa —— A!!”
Còn chưa nói xong một câu, Tiểu Bạch Liên hét chói tai bị tổng giám đốc tà mị ném lên giường.
“Anh gạt tôi!!!!!!” Lâm Bình Bình nước mắt đầy mặt phẫn nộ lên án! Quá đáng ghét na!
“Đúng vậy, tôi lừa em.” Hồ tổng khí phách uy vũ, cúi đầu hung hăng hôn môi cậu.
IQ thấp như thế, không lừa em thì lừa ai nha…