Tổng Tài Khốc Suất Cuồng Bá Duệ

Chương 63 : Cố tổng trên bản tin giải trí

Ngày đăng: 07:20 19/04/20


Cố Khải cẩn thận rút tờ giấy ra… Ông phắc, đúng là nó!!!!



Anh lập tức cảm thấy dở khóc dở cười, nhưng lúc này vợ quan trọng hơn!! Vì thế Cố Khải xoay người ôm Lưu Tiểu Niên từ trên bàn lên, thả vào giường nhỏ trong phòng nghỉ cách vách, sau đó dùng khăn mặt ấm lau giúp cậu, cuối cùng nhét cậu vào trong ổ chăn mềm mại!



“Ngoan, mau ngủ đi.” Cố Khải hôn nhẹ hai má cậu, giọng rất ôn nhu rất ôn nhu.



“Anh đi đâu?” Giọng Lưu Tiểu Niên hơi khàn, hơn nửa khuôn mặt vùi trong chăn, chỉ để lộ đôi mắt bên ngoài.



“Giường quá nhỏ, hai người nằm không thoải mái.” Cố Khải kéo chăn xuống một chút, “Anh ở ngay sofa phòng ngoài, có việc gì thì gọi anh.”



“Vâng.” Lưu Tiểu Niên gật đầu, cảm thấy mệt gần chết, ngay cả mí mắt cũng nặng trĩu…



Ngồi đến khi vợ yêu nhà mình ngủ, Cố tổng nhẹ tay nhẹ chân rời khỏi phòng, bắt đầu nghiên cứu đống… giấy lộn!



Một tập tài liệu đang mở trên bàn, tài liệu bên trong đều bị vợ làm hỗn độn hết, thậm chí có vài chỗ bị bắn lên… Vài chỗ còn bị nhòe chữ viết tay.



Ông phắc, dâm loạn quá rồi! Cố Khải vội vàng rút khăn giấy ra lau, gom đống giấy vụn kia vào, từ từ chậm rãi chắp vá, cảm thấy mình giống như đang tu bổ tượng!



Những tư liệu này hôm qua luật sư vừa đưa đến, tất cả là thông tin về công ty đối thủ đang có ý đồ ăn cắp cơ mật thương nghiệp của Cố thị, làm nhiễu loạn trật tự, đã hủy bản gốc. Lúc luật sư đưa tới, dặn đi dặn lại, tuyệt đối không được để rơi vào tay người khác! Nhưng văn phòng làm việc của Cố tổng luôn có khóa mật mã, cho nên anh không thèm bỏ tài liệu vào két sắt… Vì thế sự việc xảy ra như vầy!



Đúng là lam nhan họa thủy mà… Cố tổng vừa chắp vá vừa cảm khái. Trên bàn có nhiều tài liệu như vầy, thế mà lại tóm đúng tập này, lại còn vò cho nát thảm, vụ kiện này trị giá gần ngàn vạn đó!! Giống trong tiểu thuyết ghê, để lấy lòng nữ chính, dồn hết tâm trí thuê máy bay đến đảo riêng nghỉ ngơi, sau đó ở trong phòng tổng thống hưởng đêm xuân gì đó! Vợ yêu nhà mình chỉ cần nhẹ nhàng quơ tay một cái, lập tức quơ đi một tòa biệt thự xa hoa!



Cẩn thận cất các mảnh nhỏ của tài liệu vào túi văn kiện, Cố Khải phiền não nhu nhu lông mày, chỉ còn cách mai mời luật sư đến đây, xem xem mấy thứ chứng cớ này còn hiệu lực nữa không.



Lúc đồng hồ treo tường báo hiệu một chút, Cố Khải ngẩng đầu nhìn lên, phát hiện đã bốn giờ sáng rồi, nhưng anh vẫn không buồn ngủ, không nhịn được quay về bên giường vợ yêu!!!!



Lưu Tiểu Niên ngủ rất nhu thuận, có lẽ là do nơi đó vẫn chưa thoải mái, nên cả người nằm trên giường ngủ rất trầm.



Thực sự rất thích em ấy như vậy nha… Khóe miệng Cố Khải giương lên, không chớp mắt nhìn cậu. Về Trầm Hiên trong quá khứ, có lẽ mình sẽ không bao giờ nói cho em ấy biết. Như bây giờ là tốt rồi, cần gì phải dùng quá khứ đau buồn kích thích em ấy? Mười mấy năm thiếu thốn sự ấm cúng gia đình đó, mình có thể bù cho em ấy nửa đời còn lại.



Cơn mưa mùa thu bắt đầu rơi ngoài phòng, gió thu thổi vào theo cửa sổ. Có lẽ Lưu Tiểu Niên cảm thấy lạnh, nhíu mày rụt vào trong chăn, tay nắm lấy tay áo người bên cạnh.



Cố Khải nghiêng người về phía cửa sổ, giúp cậu chắn chút lạnh như có như không.



Chín giờ rưỡi công ty bắt đầu làm việc, sáng hôm sau, lúc chín giờ hai mươi Cố Khải gọi cậu dậy.



“Khó chịu.” Hai má Lưu Tiểu Niên hơi hồng.



Cố Khải đưa tay sờ thử, cảm thấy vợ yêu hơi phát sốt.



Cũng phải… Bàn làm việc lạnh như vậy! Cố tổng đột nhiên cảm thấy mình rất cầm thú!



“Anh đưa em về nghỉ ngơi.” Cố Khải nâng cậu dậy, xỏ được tay áo vào anh mới phát hiện áo sơ mi tối hôm qua bị xé rách rồi! Chất lượng thiệt là kém mà! Cố tổng yên lặng đổ tội một chút, sau đó mặc tạm đồ của mình cho cậu. Tuy không vừa lắm… Nói đúng hơn là chẳng vừa một tí nào, nhưng dù sao từ thang máy cá nhân xuống thẳng xe, chắc không có người phát hiện đâu!



Lần đầu tiên trong đời, Cố tổng cảm thấy chột dạ! Vừa ôm vợ đứng lên, đột nhiên tiếng gõ cửa vang lên!!!!



Ông phắc! Cố Khải hoảng sợ, suýt nữa làm rớt vợ yêu! Nhưng may mà anh hold được!



“Ai?” Cố Khải kiềm nén không gào thét, quyết định tìm cơ hội chỉnh tên nhãi này!



“Cố tổng, là tôi, hôm nay báo Tin tức Phấn Hồng có đăng tin, giờ cửa công ty tụ tập rất nhiều phóng viên, mong ngài xử lý một chút.” Giọng thư ký rất khẩn trương.



Sao lại có mấy con thiêu thân ở đây! Trong lòng Cố Khải bốc lửa, đành phải thả Lưu Tiểu Niên về giường, “Ngoan, chờ anh một chút.”




“Ngôn tình?” Ba ba nhớ lại hồi còn trẻ mình có xem qua tiểu thuyết.



“Sai! Là đam mỹ!” Em zai kiên định trả lời!



Phắc! Ba Ba trong lòng dựng thẳng ngón giữa chibi, vì ông không biết đam mỹ là cái gì! Nhưng lại ngại không hỏi!



Để cho ba mình yên tâm, em zai lôi cái máy tính ra mở trang web, đưa cho ba, “Ba ấn bừa một diễn đàn đi.”



“Làm gì?” Tuy ba ba hơi nghi ngờ, nhưng vẫn tùy tay ấn một cái.



Sau khi đăng ký xong em zai lập topic —— Kính bạo! Tổng giám đốc của chúng tôi hình như đang qua lại với thư ký bé nhỏ của ổng a a a a a!



…………



Anh zai không nói gì đi uống nước.



“Ba đoán mọi người sẽ làm thế nào?” Em zai hỏi ba mình.



Ba ba chỉ đơn giản thấy có một vài người trách cứ linh tinh.



Sau đó em zai giở trang thứ hai.



Loại topic này phiền muốn chết, tổng giám đốc công ty tui là một ông đầu hói năm mươi tuổi không YY nổi đâu hu hu hu hu!



—— Tổng giám đốc và trợ lý gì đó là thích nhất!



—— Cầu ảnh chụp! Cầu tên công ty! Cầu thông báo tuyển dụng! Cầu JQ trực tiếp!



……



Ba ba cảm thấy mình già thiệt rồi.



Em zai tiếp tục reply —— Tổng giám đốc của tui vừa trẻ vừa đập chai đó! Thư ký nhỏ gì đó rất là moe, mềm mại đáng yêu giống thỏ con! Mỗi ngày ngoan ngoãn ngồi chờ trong văn phòng, đi dép bông, ăn quà vặt! Không hề nháo loạn! Chờ đến khi tổng giám đốc tan ca sẽ dắt tay nhau về nhà!!!



Ba ba trợn tròn mắt, đòe mòe cái kiểu miêu tả này giống khoa học viễn tưởng ghê! Hơn nữa làm gì có thư ký nào như vầy hả! Lại còn đi dép bông ăn quà vặt! Rõ ràng là nhược trí mà! Nhất định sẽ có người bảo em zai chém gió!



—— Gào khóc gào khóc lăn ra đất! Sao lại có thể moe như thế chứ!



—— Cầu niết mặt nhỏ xinh của thư ký!



—— Cầu niết mặt +10086!



—— Chủ thớt đừng khoe khoang nữa! Cầu hiển thị IP nha! Muốn kéo ra ngoài oánh!



……



Ba ba đỡ trán, nháy mắt già đi mấy chục tuổi.



“Cho nên, chẳng sao đâu ba.” Em zai đưa máy tính cho ba mình, “Không thì ba search tên anh một chút đi?”



Hết