Tổng Tài Ngốc Nghếch Của Nhà Ai?

Chương 55 :

Ngày đăng: 15:57 18/04/20


Dĩ nhiên không phải nam chính gọi đến rồi. Số điện thoại của mình Hạ Lam còn không thèm nhớ, thế nên số của bạn Chồng em - Anh Minh dĩ nhiên không thể nào lọt vào trong đầu cô rồi. Lần này mua điện thoại Hạ Lam còn phải đổi sim mới, Văn Minh đang dưỡng bệnh làm sao điều tra ra được số của cô mà gọi. Hoặc giả có tra ra được, thì với cái thái độ lồi lõm hôm trước cậu ta thể hiện với cô thông qua Trần Duy, cũng đủ để nói cho Hạ Lam hay: bây giờ sẽ chẳng có việc gì cần khiến hai người phải liên lạc với nhau hết.



Vì sao cô lại tin tưởng lời nói của Trần Duy đơn giản như thế à? Dĩ nhiên là có lí do hẳn hoi rồi!



Tính xem, cậu ta làm phẫu thuật thành công cực kì, mặc dù sau đó trải qua một hồi thập tử nhất sinh, nhưng cũng không thể hôn mê sâu hơn cô được. Hoặc giả nếu Văn Minh hôn mê thì Trần Duy chắc chắn không thể ung dung như thế! Anh ta sẽ phải cuống lên mà chạy ra nước ngoài tìm bác sĩ mới đúng - trừ khi anh ta muốn phản bội, để Văn Minh chết! Nam chính không tử dễ dàng, thế nên lí do này hoàn toàn có thể gạch bỏ ngay lập tức! Vậy là có thể kết luận thẳng, Văn Minh đã tỉnh, hơn nữa còn rất khỏe khoắn!



Đã tỉnh, còn khỏe nữa.. Vậy mà vẫn không chịu gặp cô là sao? Hôm trước Hạ Lam giận quá hóa đần, không chịu suy nghĩ thấu đáo đã đổ tội cho Trần Duy. Hôm nay yên tĩnh ở đây mới nhận ra Trần Duy mặc dù lớn tuổi nhưng cũng chỉ là trợ lí dưới trướng cậu ta, nên chắc chắn không bao giờ dám làm trái lệnh của Văn Minh. Thế nên dĩ nhiên là chính bản thân cậu ta không muốn thấy cô rồi..



Không muốn gặp người, còn nhẫn tâm nói những lời như dao thế kia.. Trịnh Văn Minh! Cậu đúng là vô lương tâm!



Thế mà giờ ông nội lại yêu cầu cô đưa cái kẻ vô lương tâm kia về nhà ăn tối.. Chậc, Hạ Lam nên làm cách nào lôi người bệnh đó trở lại đây?



Cô lướt một lượt danh bạ điện thoại, phía trong lưu vài dãy số ít ỏi, đa phần đều là người có liên quan trực tiếp đến vụ khu Đông hoặc vài vị lãnh đạo Trịnh gia. Chẳng có ai liên quan đến Văn Minh, hoặc Trần Duy - người thân cận nhất với cậu ta cả.



Trần Duy..



Trần Duy..



Hạ Lam bỗng nhiên giật mình, anh ta là nam phụ thầy giáo, thế này kiểu gì chả có quan hệ với nữ chính!



Đúng rồi! Giờ này chỉ cần gặp Hồng Ngọc hỏi số điện thoại Trần Duy là xong. Nếu cô nàng hỏi lí do có thể bịa rằng mình cần làm lại bài nhóm cuối hè, vì thầy không chấp nhận kết quả ăn theo đó. Nghĩ thôi đã thấy hợp lí lắm rồi, Hạ Lam nhẹ giọng cười, thầm sắp xếp lịch trình sau đó tiếp tục cắm đầu vào làm việc.



Nữ chính.. giờ này hẳn cô nàng vẫn còn ở Trịnh gia đúng không?



Không hiểu thế nào, nhưng trong lòng Hạ Lam lúc này tự dưng lại xuất hiện cảm xúc mong chờ.



Dĩ nhiên không phải mong được gặp đóa Bạch Liên xinh đẹp kia rồi! Người cô muốn thấy, là kẻ khác cơ!



*



Văn Minh rốt cuộc cũng được bác sĩ đồng ý cho xuống giường. Cậu tỏ ra bản thân phục hồi rất tốt và chính các bác sĩ cũng phải gật đầu xác nhận tốc độ thích ứng của Văn Minh đúng là đáng kinh ngạc.




"Sợi dây chuyền này cô lấy ở đâu?" Văn Minh tiến sát tới, không để ý phản ứng khoa trương của Hồng Ngọc, vươn tay chính xác tóm được vật trước mắt.



Một sợi dây chuyền tinh xảo cực kì, và điểm nhấn đặc sắc nhất chính là mặt kim cương đen nguyên khối tinh khiết phía trên!



Thứ này vô cùng quý hiếm.. Quan trọng hơn, nó là đồ cậu chính tay chọn mua và tặng cho Hạ Lam!



Vì sao nó ở đây? Ngay trên cổ cô ta?



"NÓI!"



"A.. Cậu Minh.. Thật đau.." Hồng Ngọc yếu đuối cầu cứu, Trần Duy có phần thương hoa tiếc ngọc, lập tức đi tới cản người "Tôi.. Nó.."



"NÓI!"



"Hạ Lam.. Là Hạ Lam tặng nó cho tôi!"



Hạ Lam?



Là Hạ Lam?



Cô ta dám vứt bỏ món đồ Văn Minh tặng giống như một thứ giẻ rách thế sao?



Haha, vì sao cô ta lại không dám?



Đúng vậy, tại sao chứ?



Hạ Lam vốn dĩ không quan tâm đến cậu!



Lẽ nào.. Những lời Trần Duy nói hôm đó là đúng sự thật?