Tổng Tài Ngốc Nghếch Của Nhà Ai?

Chương 56 :

Ngày đăng: 15:57 18/04/20


Bệnh viện TL loạn thành một đoàn!



Người nào người nấy gấp gáp cũng không thể thúc đẩy nhanh quá trình tu sửa lại toàn bộ cơ sở hạ tầng. Cách đây khoảng gần hai tuần, sau khi cuộc phẫu thuật thực nghiệm diễn ra thành công, tư dưng khuôn viên TL bị biến thành bãi chiến trường khốc liệt.



Hàng loạt những vụ cháy nhỏ liên tiếp diễn ra trong các điểm khuất thuộc bệnh viện, làm cho toàn bộ khu vực thiệt hại nặng nề. Tiếp theo là các cuộc đấu súng khốc liệt, khiến thương tổn về người vốn không có trực tiếp tăng cao, lên đến con số thiên văn khó ngờ.



Ngay khi có dấu hiệu của một cuộc hỗn chiến, lãnh đạo bệnh viện đã đích thân gọi điện tới tổng cục cảnh sát cách đó 50m yêu cầu bọn họ đến hiện trường dẹp loạn. Lại tiếp tục dựa vào vài mối quan hệ mà nhờ vả họ tìm kiếm hung thủ hòng điều tra tìm chủ mưu đòi xiền bồi thường. Đáng tiếc mọi thứ đến hôm nay vẫn còn chìm trong hư ảo, như trăng dưới nước, hoa trong gương.. góc áo của hung thủ cũng không nắm được!



Cũng may phía ML bên kia có động tĩnh, thấy TL vì thực hiện thực nghiệm do mình đặt ra mà chịu thiệt hại liền vội vã cung cấp phí bồi thường, cũng gật đầu đồng ý chịu trách nhiệm về bệnh nhân bí mật. Thế nên mấy ngày này mặc dù bận bịu nhưng Ngọc Thái - viện trưởng kiêm giám đốc đương nhiệm TL - mới không phải chịu quá nhiều áp lực.



Anh khẽ thở dài xem xét lại quá trình điều trị và tiến triển bệnh của Văn Minh một lần nữa, thật lâu sau mới lưu luyến đặt lại mặt bàn. Cậu ta vừa phẫu thuật đã được ML xin cho chuyển về phương Nam. Điều này đủ thấy họ quan tâm đến thực nghiệm lần này vô cùng. Cuộc phẫu thuật thành công ngoài mong đợi, chung chuyển tới phía Nam lại được các bác sĩ có kinh nghiệm nhất chăm sóc.. Chuyện lành lại đúng là chỉ trong nay mai mà thôi.



Giống hệt một cơn ác mộng.



Ngọc Thái nhìn tấm ảnh 3x4 dán ngoài bìa hồ sơ của Văn Minh, bàn tay anh không tự chủ xiết lại thật chặt. Chặt tới mức Ngọc Thái cảm nhận được cả sự thô ráp quá mức của vết chai sần lớn trong lòng bàn tay mình.



Nực cười thật, con trai của hắn.. Cuối cùng lại để anh cứu được. Anh còn tưởng rằng với mối thù khắc cốt ghi tâm ấy, khi nhìn thấy gương mặt giống hắn như đúc nằm yên tĩnh trên bàn mổ, tâm anh sẽ sóng gió tới mức khiến tay anh cũng run mà không thể mổ chuẩn xác. Nào ngờ được khoảnh khắc cầm lên con dao ưa thích, sự nhập tâm kéo Ngọc Thái hãm sâu, đến khi anh tỉnh ra vài y tá bên cạnh đã xúc động hô lớn: phẫu thuật thành công rồi!



Lại tiếp một tiếng thở dài, Ngọc Thái buông bàn tay nắm chặt, nhìn những vết đỏ hằn sâu trên da mà nhếch môi cười. Chung quy lại, anh vĩnh viễn không thể làm một bác sĩ tồi!



Thế nhưng cơ hội khiến chúng thân bại danh liệt còn rất nhiều. Trịnh gia, các người hãy chờ!



*



Văn Hóa đi cùng trợ lý nữ xinh đẹp của mình tới một nhà hàng cao cấp. Vào trưa hôm nay, hắn sẽ gặp mặt một vị quan chức chính phủ có liên quan trực tiếp tới vụ thầu khu Đông. Một khi lấy được lòng của người này, 50% cơ hội trúng đã nằm chắc trong tay hắn.
Nhờ Thanh Tùng vạn năng liên hệ với đội ngũ sửa chữa chuyện nghiệp, cô nói lại với họ ý tưởng sau đó ra về chờ đợi bản kế hoạch chi tiết. Theo dự kiến việc sửa chữa rất nhanh sẽ hoàn thiện, nội trong tuần này là có thể khai trương cửa hàng.



Người kinh doanh ai cũng có chút tâm mê tín, Hạ Lam cũng không ngoại lệ. Nhân cơ hội này cô nhờ vả Thanh Tùng đưa mình tới chỗ một thầy bói khá có danh, yêu cầu ông ta xem giúp ngày đẹp, thích hợp khai trương. Dĩ nhiên chuyện đấu thầu cũng được cô tiện miệng hỏi luôn, nhưng thầy bói chỉ làm ra vẻ thần bí rồi trả lời nước đôi: "Ý của người đó là ý của trời, không thể thay đổi. Cô về đi, thiên cơ bất khả lộ!"



Nhất định là không biết nên đoán bừa, hừ, ý của ai là ý trời? Nam chính sao? Anh ta còn chưa đủ sức vươn tay rộng thế!



"Này, đi ăn đi!" Hạ Lam nhìn mặt Thanh Tùng không mấy dễ chịu, dịu xuống đề nghị. Dù sao anh ta cũng đã chạy cả ngày, nếu giờ này cơm cũng không cho ăn, đúng là tư bản bóc lột người quá đáng! "Gần đây có một quán xịn lắm!"



"Quán nào?" Thanh Tùng nhìn quanh, giọng nói tràn ngập nghi hoặc "Chỗ gần bệnh viện cũng chỉ toàn bán cơm cho bệnh nhân.. Cô muốn ăn gì ở nơi này?"



"Bên kia có một chi nhánh quán ăn của Bảo Bối.." Hạ Lam mấy ngày nay đều tới khu này thay băng thay thuốc nên đã sớm thuộc đường nằm lòng, cô vênh mặt, tỏ ra ta đây biết tuốt đưa tay chỉ đường "..Nghe nói tập đoàn này kinh doanh ẩm thực không tệ!"



"Cũng được!" Thanh Tùng gật đầu đi theo hướng tay Hạ Lam chỉ "Nể mặt cô lắm tôi mới đi đấy nhé!"



"Làm màu!"



"..."



Hai người rất nhanh đã tới bãi đỗ xe của nhà hàng Bảo Bối số 1. Xe vừa dừng lại Hạ Lam đã tự động đi xuống, cánh cửa mở ra khiến ánh sáng vàng nhè nhẹ của bên ngoài tràn tới. Cô đợi Thanh Tùng sắp xếp xong xuôi, sau đó hai người một trước một sau cùng nhau đi lên sảnh chính. Chân vừa bước tới nơi, phía sau lưng Hạ Lam đã vang lên giọng nam ấm áp, dịu dàng: "Tiểu thư Hạ Lam, thật trùng hợp!"



Không chờ cô quay người lại xem đó là ai, phía trước mặt đã có hai bóng dáng xinh đẹp dồn tới. Một nam một nữ tựa kim đồng ngọc nữ sóng vai nhau, vẻ mặt ai nấy đều tươi tắn và tràn ngập mị hoặc. Người nam giả ngốc, hướng đến giọng nói phía sau Hạ Lam trả lời giúp cô: "không trùng hợp đâu anh Ngọc Thái, em cũng hẹn chị Lam ra đây ăn cơm mà!"



*Cóai còn thức không nà???