Tổng Tài Ngốc Nghếch Của Nhà Ai?

Chương 65 :

Ngày đăng: 15:57 18/04/20


Chung phòng?



Hồng Ngọc và Văn Minh chung phòng?



Chuyện này đại biểu cho điều gì đây?



Hạ Lam không kiềm được run rẩy hai chân, chậm thật chậm lê bước trở về chỗ của mình. Cô không biết trong lòng bản thân lúc này có suy nghĩ gì, chỉ thấy đầu óc trống rỗng và quay cuồng cực độ.



Đánh dấu mối quan hệ trước mặt cô sao? Hay gián tiếp nói cho cô biết, cậu ta đã chấp nhận nữ chính hoàn toàn, cô nên biết điều mà lui sang bên? Hoặc là.. Không được! Mẹ kiếp! Dù là trường hợp nào thì chuyện này cũng không có khả năng xảy ra đâu. Một kẻ thứbamuốn xen vào chuyện cam kết 10 năm của hai người nhất định phải chờ lúc ông nội Trịnh ra đi cái đã!



Ớ..



Ông nội Trịnh bệnh nặng như vậy, chuyện ra đi cũng chỉ còn là điều sớm muộn thôi còn gì?



Phải ha! Vậy thì mọi tình huống Hạ Lam tiên liệu trên kia đều có khả năng xảy ra tuốt! Haha, vậy càng tốt chứ sao? Chẳng phải mày ham muốn sự tự donày lắm à?



Xong chuyện Văn Minh sẽ đá cô đi, ôm mỹ nhân nữ chính trở về, để cô nàng an vị trên ghế chủ tịch phu nhân. Cuối cùng chính thức vượt qua mọi bão giông, thành công kết thúc cuốn tiểu thuyết cẩu huyết này!



Chính là như vậy!



Chờ kết thúc rồi Hạ Lam sẽ ôm tiền của mình kinh doanh đi tới đỉnh cao, khiến công ti của cô trở nên nổi danh trong nước, nhắc tên lập tức khiến người khác mong mỏi được hợp tác!



Đúng vậy..



Lý tưởng của cô..



Tự dưng hình ảnh đôi nam nữ kia lại xuất hiện chèn bẹp suy nghĩ sẽ đứng trên đỉnh thành công của Hạ Lam. Cô khó chịu nằm dài ra giường, đệm vốn êm ái lại trở nên gai góc cực kì. Cả người cô đều bị cảm xúc tiêu cực thi nhau đâm thủng..



*



Văn Minh nhướn mày nhìn bóng lưng đầy cô độc của Hạ Lam khuất dần sau cầu thang. Cậu không vui nhưng cũng không giải thích gì với cô, chỉ quay sang nhìn chằm chằm nữ chính, mãi tới khi cô nàng cuống cuồng, bối rối ngồi xuống mới thôi.




"Hôm nay cô lại có hứng làm cháu dâu tốt cơ à?"



"Nếu cậu không muốn đi thì khỏi cần đi!" Nhìn vẻ mặt châm biếm và sự thân mật của hai người trước mắt Hạ Lam tự dưng có cảm giác hối hận. Đến đó một mình thôi mà, thăm bệnh một chút, tìm đồ một chút.. Cô cần gì phải kéo cậu ta theo chứ?



Hạ Lam mày đúng là ngu ngốc!



Càng ngày càng ngu mới chết!



Hừ hừ, thân thiết thế kia.. Hôm qua chung phòng chắc hẳn hai người ngủ ngon lành lắm nhỉ! Chẳng bù cho cô, hai mắt thâm thật thâm, sáng nay cô còn mất công dậy sớm luộc trứng gà lăn quầng mắt mà nó còn chưa tan hết màu.



"Thôi muộn rồi, hai người ở nhà ăn tối không cần phần tôi! Tôi ra ngoài!"



"Ai nói tôi không đi?" Văn Minh khoát tay bảo Hồng Ngọc sắp xếp đồ đạc, vừa tận hưởng sự giận dỗi vô cớ của Hạ Lam.



Cô diễn tốt lắm, nhưng diễn cho ai xem đây Nguyễn Hạ Lam? Không vừa mắt khi tôi ở cạnh kẻ khác? Tôi không tin! Nếu cô thật sự có lòng với Văn Minh này, lúc đó đã chẳng chạy nhanh như thế!



"Cô gọi xe!"



"Văn Minh, mọi thứ đều ở đây.." Hồng Ngọc đem vài món đồ cần thiết đưa tới trước mặt cậu ta, sau đó lại lấy thêm áo khoác ngoài cho mình, sửa lại tóc một chút "..Chúng ta đi được rồi!"



"Chúng ta?" Văn Minh lắc đầu, ngang nhiên đem hết đồ Hồng Ngọc cầm chuyển sang cho Hạ Lam "Không có, hôm nay chỉ tôi và cô ta thôi!"



"Hả?"



"Cậu..."



"Gì chứ?" Cậu ta cười lạnh, quay người bước trước "Muốn phá hoại vợ chồng người khác hẹn hò? Cứ việc thử xem!"



*Đừng ai chưởi anh nữa, anh cũng chỉ là thíu niên íu đúi mới yêu lần đầu thôi mà =)))))