Tổng Tài Ngốc Nghếch Của Nhà Ai?

Chương 64 :

Ngày đăng: 15:57 18/04/20


Hạ Lam không biết mình làm cách nào để trở về, chỉ thấy khi cô xuất hiện ở nhà, trên tay đã không còn túi đồ hiệu nào nữa, thay vào đó là hàng loạt hóa đơn của bưu điện.



Ây gô, cái này là do cô quá tài thôi, trong tình huống mất kiểm soát như vậy mà não bộ vẫn tiến hành giao dịch buôn bán chính xác được nữa.. Đúng là tự Hạ Lam còn phải phục bản thân sát đất!



Cô ngả người ra ghế, thỏa mãn xem lại toàn bộ hóa đơn của mình một lượt, đảm bảo không có sai sót gì nữa mới ung dung đứng dậy về phòng tìm quần áo đi tắm. Bình tâm lại mới tốt, dạo này Hạ Lam tự tìm ngược hơi bị nhiều rồi.



Xả đầy một bồn nước ấm áp, đốt một chút hương liệu thơm nhẹ, bật vài bài nhạc trữ tình dịu dàng... Hạ Lam lột bỏ toàn bộ quần áo trên người, bước vào bồn ngâm mình thư giãn.



Mệt mỏi dường như đều tan biến sạch sẽ, cô thỏa mãn nhắm mắt, ngửa đầu lên thành bồn chậm rãi sắp xếp mọi suy nghĩ của mình.



Vấn đề đầu tiên là chuyện kinh doanh, hiện tại thứ mà Hạ Lam cần quan tâm nhất chính là nó. Ai bảo đó là bước khởi đầu, sự nghiệp chính của cô làm chi? Việc ở Trịnh gia dù thế nào cũng chỉ đóng vai trò phụ trợ mà thôi. Bởi nếu cô có đấu đá thành công đi chăng nữa, thì người chính thức được hưởng lợi cũng là Trịnh Văn Minh chứ chẳng phải cô.



Vấn đề thứ hai là tư duy cảm xúc, mỗi một lúc giật mình Hạ Lam lại nhận ra bản thân càng lúc càng trở nên mất kiểm soát. Thật ra trước đây có không ít lần Hạ Lam như thế này, đó là khoảng thời gian vài ba ngày trước khi bà dì tới hành hạ. Có thể đợt này cô trở nên như vậy là do chuẩn bị tới chu kì kinh nguyệt, nhắc mới nhớ, từ lúc Hạ Lam xuyên sang cũng quá một tháng rồi mà còn chưa thấy cái gì đâu..



Nhưng nói thật trước đây dù khó chịu cô cũng chỉ dừng ở việc hay cáu gắt mà thôi, đâu tới nỗi hơi tí là nổi xung, thiếu kiên nhẫn, khó tính.. đến thế? Lẽ nào là do tác động của chuyện bên cạnh cái gì cũng khó khăn? Hoặc giả, là ảnh hưởng của nam chính. Tựa như.. Đối với Hạ Lam cậu ta đã trở thành quan trọng, tới mức cô không muốn người này bị cướp mất rồi chẳng hạn?



Không đâu!



Làm gì có thể!



Cô với Văn Minh? Haha, đúng là thứ chuyện cười lạnh chẳng vui vẻ gì! Cậu ta thà ở với nữ chính còn hơn là để tâm đến cô kìa.. Trong khi trước đây cậu ta còn nói với cô thế nào? Cái gì mà Hồng Ngọc không đơn giản; cô ta biết rất nhiều; con ngườikhôngthểtintưởng... Hừ, ra là nói dối! Với tính cách của Văn Minh, nếu cậu ta nghi ngờ ai nhất định không dùng người đó. Điều này chứng tỏ mấy câu kia chỉ là nói ra để lừa bịp cô mà thôi.



Chẳng quan trọng! Đúng đấy! Chuyện này với cô chẳng quan trọng tí nào cả!
"Đổ trách nhiệm lên cô?" Văn Minh nheo mắt cười lạnh "Cô nghĩ hồ sơ hoàn mỹ là tự thông qua à? Mơ hão! Tôi phải trải đường từ A đến Z nó mới qua sơ khảo đấy! Trịnh Văn Hóa đã nhăm nhe muốn loại cô ngay từ vòng gửi xe rồi!"



"..." Công bằng? Công bằng ở đâu? Xã hội này vốn vận hành và bôi trơn bằng tiền, dù đã biết rõ chuyện này từ lâu thế nhưng khi nghe thấy điều ấy, sự thất vọng vẫn dâng lên thật đầy trong lòng Hạ Lam.



Cô quá chủ quan!



Hạ Lam vốn không nghĩ Văn Hóa lại có thể vươn tay dài đến thế, thì ra..



"Thế nên sau này ngoan ngoãn nghe theo chỉ dẫn của Trần Duy đi!" Vừa lúc cánh cửa nhà tắm mở tung, nữ chính mặc một bộ đồ ngủ xinh xắn bước ra ngoài. Văn Minh thấy vậy, nửa câu sau ra đến miệng rồi cũng đành nuốt vào. Không khí giữa hai người đột ngột chùng xuống rất nhanh, im ắng, nặng nề.



"..."



"Hai người nói chuyện gì mà căng thẳng thế?" Hồng Ngọc lau mái tóc dài, vui vẻ nhảy chân sáo đi tới cạnh ghế dài "Văn Minh lại bắt nạt Hạ Lam nữa sao? Thật là hư!"



"Không sao!" Hạ Lam xoay người đứng dậy, chậm rãi đi về phía cầu thang "Đầu óc cậu ta hơi có vấn đề, tôi chẳng thèm chấp!"



"Cậu.." Hồng Ngọc nhìn bóng Hạ Lam dần khuất trên thang lầu, miệng vốn cứng lại vì sợ hãi biểu cảm ác liệt trên mặt Văn Minh liền mềm. Cô hảo tâm gọi Hạ Lam lại, nhắc nhở một câu "Cậu cứ nghỉ đi, chút nữa xong cơm tôi sẽ gọi!"



"Cảm ơn!"



"Cũng không cần để cửa đâu.." Hồng Ngọc cúi mặt, xấu hổ nhỏ giọng "..Mình và Văn Minh.. Chung một phòng rồi!"