Tống Thì Hành

Chương 131 : Đoàn luyện sứ hãn châu

Ngày đăng: 01:47 20/04/20


- Sứ giả Kim Quốc nói hay nhỉ, ngươi nói quân Đại Tống ta ngăn trở các ngươi bắt thích khách, chúng ta cũng muốn hỏi ngươi một câu. Thân ở trong Đại Tống của ta mà lại dám tự tiện công kích quan viên Đại Tống ta, chẳng lẽ thật sự nghĩ rằng Đại Tống triều ta không ai dám khai chiến với các ngươi sao?



Không đợi thống lĩnh quân Tống mở miệng, một tên thanh niên chừng hai mươi đứng ra, tay chỉ người trung niên quát hỏi.



Người trung niên ngẩn ra, nghi hoặc nhìn về phía thanh niên.



Thấy trên thân thanh niên loang lổ vết máu, Lưu Tử Vũ được hai tùy tùng nâng đỡ, trợn mắt nhìn gã.



Là sao?



Người trung niên nhớ rõ Lưu Tử Vũ từng gia nhập trận chiến, cùng mấy người nam tử giết mười mấy tên A Lý Hỉ.



Lưu Tử Vũ giận dữ:



- Ta là Vệ Úy Thừa phủ Chân Định Lưu Tử Vũ, phụng mệnh đến phủ Thái Nguyên làm việc. Ai ngờ rằng binh mã Nữ Trực các ngươi không phân tốt xấu vây công ta, suýt nữa làm ta chết… Ta muốn hỏi chuyện này phải tính toán thế nào đây?



Vệ Úy Thừa phủ Chân Định?



Người trung niên giật mình, ánh mắt híp lại.



Vệ Úy phủ Chân Định thuộc Tuyên Phủ Sứ Hà Đông Hà Bắc. Nói cách khác người trước mắt này là bộ khúc của lão thái giám Đồng Quán? Nếu thế đúng là không dễ truy cứu… Nhưng nếu cứ buông tha như vậy người trung niên không cam lòng.



Trong mắt hiện vẻ lạnh lẽo, đột nhiên quay đầu quát hỏi:



- Kẻ nào vừa động thủ với Lưu Vệ Úy?



Vài tên A Lý Hỉ nhìn nhau, do dự một chút liền đứng ra. Ai ngờ họ vừa đứng ra người trung niên liền gật đầu với nam tử gầy một cái, kẻ đó không nói hai lời xông tới trước mặt mấy tên A Lý Hỉ. Tiếng vang bốp bốp bốp vang lên, tên nam tử gầy đập ba chưởng giết chết ba tên A Lý Hỉ, sau đó trở lại bên người trung niên. Từ lúc đám A Lý Hỉ đứng ra đến lúc bị người nam tử gầy giết chết thời gian không quá mười hơi thở.



Ba sinh mạng tươi sống lập tức liền ngã xuống thành vũng máu.



Lưu Tử Vũ và thanh niên kia cũng biến sắc, âm thầm chửi: thằng này đúng là lòng lang dạ sói!



- Chúng ta mạo phạm Lưu Vệ Úy, đã tự trừng trị.



Trong trường hợp nam nhân câu kết người Liêu ám sát ta, không biết hai vị có gì để nói?



Thanh niên nhìn Lưu Tử Vũ, thấy con ngươi gã đảo một vòng, quay đầu nói với tướng lĩnh quân Tống:



- Quý Đoàn Luyện sao lại ở đây?



Tướng lĩnh quân Tống kia đúng là Quý Đình, Đoàn Luyện Sứ Hãn Châu.



Đời Tống duy trì chế độ cũ đời Đường, thiết lập chức Đoàn Luyện Sứ. Tuy nhiên khác với Đoàn Luyện Sứ đời Đường, đời Tống dùng chính sách tập quyền trung ương, Đoàn Luyện Sứ thực tế chỉ là chức ảo. Đoàn Luyện Sứ các châu thật ra là quan võ thần tạm bợ, không quy định số lượng, không có thực quyền, không có nơi trú cố định. Ví dụ như vị Quý Đình Đoàn Luyện Sứ Hãn Châu này. Nếu trong đời Đường hẳn phải đóng quân trong Hãn Châu mới đúng. Nhưng ở đời Tống lại không đóng ở Hãn Châu mà ở phủ Thái Nguyên nhận lệnh.



Đây chính là chính sách điều tướng không binh Triệu Khuông Dận thi hành tới nay.




- Việc này quả thật không rõ, có vẻ những kẻ này là tử sĩ người Liêu, thân phận cụ thể chắc chỉ đám Tiêu Khánh kia mới biết. Bọn họ nếu dám ám sát Tiêu Khánh tất nhiên có kế hoạch chuẩn bị chu đáo. Dương Khúc có ba ngọn núi vây quanh, nếu tìm trong thành thì dễ, nhưng nếu ra ngoài thì sợ khó mà biết được…



Hơn nữa, dù tìm được người nọ sợ cũng không có kết quả tốt.



Anh nói Tiêu Khánh sẽ bỏ qua thật sao? Chắc hẳn hắn sẽ phái người thông tri yêu cầu chúng ta truy bắt hung thủ. Nếu thật như thế để người nọ chạy mới có lợi. Chỉ cần Tiêu Khánh không biết thân phận và lai lịch của hắn thì có thể bình yên thoát hiểm.



Lưu Tử Vũ nghĩ cũng thấy có lý.



Hắn trầm ngâm một lát rồi xoay người nói với La Đức:



- Quý Đoàn Luyện vừa nói hẳn Đại Lang cũng nghe được chứ!



Tiểu Ất không ở đây cũng là chuyện tốt, nếu không sẽ thêm phiền phức. Tuy nhiên từ giờ Đại Lang phải nhớ kỹ, các anh cũng không biết thân phận người nam nhân kia. Nếu để đám Nữ Trực tra được Tiểu Ất sẽ càng nguy hiểm.



La Đức gật đầu, nhìn về phía Lãnh Phi và La Cách.



Lãnh Phi trừng mắt:



- Đại Lang xem ta làm gì. Hai người chúng ta chẳng qua là giải soa, vừa đến đây làm gì có người quen?



Nghe gã nói vậy La Đức coi như yên tâm.



Hắn vừa muốn mở lời lại nghe Lưu Tử Vũ hỏi:



- Đúng rồi, Đại Lang đến Thái Nguyên có dự định gì không?



La Đức hơi sửng sốt, nói:



- Làm gì có dự định nào.



Cha ta ngộ sát người khác bị định tội, phải đến Thái Nguyên làm câu đương cho trại Hãn Khẩu. Ta theo cha tới trại Hãn Khẩu an thân, đến lúc đó xem tình hình kiếm một việc làm là được. Chẳng lẽ lại muốn rảnh rỗi?



- Trại Hãn Khẩu?



Lưu Tử Vũ và Quý Đình đều ngây ngẩn cả người.



Con người Lưu Tử Vũ đảo một vòng, nói với Quý Đình:



- Hướng Chân, ta có chuyện muốn nhờ, không biết…



Không đợi Lưu Tử Vũ nói xong, Quý Đình liền trừng mắt, giơ tay ngăn lại, lạnh lùng nói:



- Khỏi rườm rà, việc này chắc chắn không được!