Tống Thì Hành

Chương 144 : Huyết chiến hồ Kim Hà (1)

Ngày đăng: 01:48 20/04/20


Đã là ngày sơ phục, thời tiết càng ngày càng nóng.



Khi chính ngọ, mặt trời treo cao tỏa ánh nắng thiêu đốt khiến khắp nơi nóng rực. Trong cốc trụi lủi đang yên tĩnh không một tiếng động bất chợt có tiếng vó ngựa dồn dập vang lên, một đội thiết kỵ như gió lao vào dụ cốc.



Kỵ sĩ trên ngựa mặc áo trắng.



Y nhảy xuống ngựa, người cao ước chừng mét bảy, bước đi vào miệng sơn động, ngồi xổm xuống thận trọng xem xét một lúc, sau đó lại nắm một nắm đất lên ngửi ngửi, mày rậm nhíu chặt.



- A Lỗ Suất Cận thế nào rồi?



- Chính là chỗ này là nơi mà những người đó đêm qua cắm trại.



Xem bộ dạng như này sợ là đã đi được hơn một canh giờ rồi. Nhìn dấu chân này đại khái là người cầm đao không nhiều lắm.Nhưng bọn hắn đã đoạt ngựa của đám Cổ Lý Giáp ngu xuẩn, chắc hẳn là một người hai kỵ rồi. Như vậy thì muốn đuổi theo mà nói không phải chuyện dễ. Tả phó nguyên soái muốn bắt sống Công chúa Thục quốc thì cần phải cẩn thận hành động.



Đội kỵ quân này chính là đám người Mưu Khắc Bột Cận, Nữ Khê Liệt A Lỗ được lệnh của Bồ Sát Thạch Da Nô phụ trách truy kích đoàn người Gia Luật Tập Nê Liệt. Nữ Khê Liệt A Lỗ tuy cao lớn thô kệch nhưng tâm tư lại tỉ mỉ.



Y sai người kiểm tra dụ cốc, còn mình thì đi đến cửa cốc, trầm tư thật lâu.



- A Lỗ Bột Cận, trong cốc không để lại gì cả.



- Ừm, vừa rồi ta suy nghĩ, từ nơi này chạy tới Chấn Võ, cần phải trải qua hồ Kim Hà.



Chỉ có điều đi qua hồ Kim Hà lại có hai con đường, một là hướng về Chấn Võ, một đường khác đi đến Vân Nội Châu.



Ta nghĩ, nên chặn ở bờ bắc hồ Kim Hà hay là bờ nam hồ Kim Hà. Những người này nóng lòng tới Chấn Võ, nếu chặn ở bờ nam, chẳng hẳn khó tránh một trận ẩu đả: nhưng nếu qua hồ Kim Hà mà động thủ lần nữa thì có chút phiền phức. Làm thế nào đây?



Nữ Khê Liệt A Lỗ nói xong, ánh mắt chuyển tới hai người bên cạnh.



Hai người Nữ Chân này đều là thủ hạ của A Lỗ, là Bồ Liễn Bột Cận, cũng là Ngũ Thập Phu Trưởng, chức vụ tương đương với Mưu Lương Hổ đã bị Ngọc Doãn giết trước đó. Hai người nhìn nhau, một trong hai người có da mặt hơi đen, nói:



- Nếu chặn lại ở bờ bắc, vậy người Liêu chỉ có hai con đường để lựa chọn, mà chúng ta nếu muốn tuyệt đối không sai sót nhầm lẫn, thì phải chia binh ra làm hai đường, phân tán sự chú ý của người khác, gây chuyện không tốt ngược lại sẽ làm bọn họ chạy trốn, đến lúc đó khó mà ăn nói với Tả phó nguyên soái.



A Lỗ Bột Cận, chúng ta nay có một đội binh mã Mưu Khắc, ước chừng tám mươi người.



Nếu thật sự phải đánh một trận, rõ ràng là chiếm ưu thế. Cho dù đám người Liêu này lợi hại nhưng cũng chỉ có hai mươi người mà thôi. Lấy binh lực gấp bốn lần chặn giết ở bờ nam hồ Kim Hà thì có vấn đề gì chứ? Quan trọng nhất là, có hồ Kim Hà ngăn trở, có thể một lưới bắt hết bọn họ.



Bồ Liễn Bột Cận đang nói chuyện là họ Cao, người Bột Hải, tên là Cao Phi.



Nhân khẩu người Nữ Chân không nhiều lắm, cho nên cũng bắt đầu sử dụng người Khiết Đan và người Bột Hải.


Oán ca mang theo một người đi thăm dò, muội cùng Tiểu Ất đi hồ Kim Hà tìm hiểu tình hình. Tứ ca không được trì hoãn nữa, tốt nhất là tăng tốc độ, càng sớm càng tốt đuổi tới hồ Kim Hà. Chỉ cần chúng ta đi qua hồ Kim Hà tiến vào Vân Nội Châu thì mới coi như là an toàn. Nhưng trước tiên không thể lơ là, cũng không thể buông lỏng cảnh giác, giặc này có thể rất giảo hoạt...



Da Luật Tập Nê Liệt ngẫm nghĩ một chút rồi gật đầu tỏ vẻ tán thành.



Chỉ có điều y không yên lòng việc để Dư Lê Yến đi theo Ngọc Doãn:



- Tiểu Ất cưỡi ngựa chưa tinh, có thích hợp đi cùng muội không?



- Sao không thích hợp chứ. Kỹ thuật cưỡi ngựa của Tiểu Ất tuy rằng chưa tinh, nhưng lại có võ nghệ cao cường. Chúng ta một người ba ngựa, dù gặp nguy hiểm có thể rút lui được. Tứ ca, huynh không cần phải lo lắng, muội quyết định để Tiểu Ất đi cùng rồi.



Tính cách Dư Lê Yến nói một không nói hai, một khi đã quyết định thì không thay đổi, Da Luật Tập Nê Liệt cũng không khuyên nữa.



Có Ngọc Doãn dọc đi cùng cũng coi như là thêm một đôi mắt.



Võ nghệ hắn thì không cần phải nói nhiều, có thể giết được Bồ Liễn Bột Cận, đủ để chứng minh điều đó.



Ngẫm nghĩ một chút, Da Luật Tập Nê Liệt liền gật đầu đáp ứng.



Tuy nhiên thừa dịp Dư Lê Yên đang chuẩn bị, Gia Luật Tập Nê Liệt kéo Ngọc Doãn sang bên dặn dò:



- Tiểu Ất, ngươi và Yến tử cùng đi hồ Kim Hà, muội tử của ta tính tình cương liệt, mong ngươi hãy để ý muội ấy.



Ngọc Doãn cũng không ngờ Dư Lê Yến lại chọn hắn đi cùng.



Tuy nhiên nếu Dư Lê Yến đã quyết định, vậy hắn cũng sẽ không chối từ.



Hắn lập tức chắp tay với Da Luật Tập Nê Liệt:



- Tứ Thái Tử yên tâm, Tiểu Ất chắc chắn quan tâm Yến tử chu toàn.



- Tiểu Ất, sao nhiều lời thế, nhanh lên, chúng ta xuất phát!



Lúc này, Dư Lê Yến đã chuẩn bị thỏa đáng, ngoắc ra hiệu với Ngọc Doãn.



Ngọc Doãn cười cười, lại chắp tay với Da Luật Tập Nê Liệt, rồi sau đó lên ngựa, đi bên cạnh Dư Lê Yến bên người. Hai người cũng không nhiều lời, giục ngựa đi luôn, sáu con người chạy trên đường lớn, bụi mù nổi lên cuồn cuộn, càng lúc càng xa.



Da Luật Tập Nê Liệt gãi gãi đầu, bất đắc dĩ thở dài.



- Oán ca, làm phiền ngươi để ý động tĩnh kẻ địch, có tin tức lập tức báo cho ta.