Tống Thì Hành

Chương 194 : Cái gọi là lần đầu tiên ?

Ngày đăng: 01:48 20/04/20


Yến Nô ngoài miệng không nói gì, nhưng trong lòng lại chịu đựng áp lực to lớn. Tiểu Ất của trước kia, trông rất kiên cường, thật chất trong lòng lại yếu đuối. Hắn chỉ không ngừng dùng cách tranh giành cường đấu để chứng minh sự mạnh mẽ của mình, nhưng lại hoàn toàn chọn sai cách.



Ngọc Doãn của hôm nay, không tranh giành cường đấu nữa.



Nhưng Yến Nô lại cảm nhận rõ rệt, nội tâm của Ngọc Doãn rất vững vàng.



Đó là một sự kiên cường bất khuất hoàn toàn khác với trước kia, ngặt nỗi như vậy lại càng làm lòng nữ nhi rung động hơn.



----------------------



Đình viện sau giờ ngọ, trông thật thanh tịnh quá.



Ánh Kim đứng chờ ở ngoài cửa đã lâu, có chút bực bội, liền giẫm những bước nhỏ, chạy vào trong viện. Bên trong viện vắng teo vắng ngắt, không một bóng người. Phòng thì đóng chặt, khiến cho Ánh Kim cũng cảm thấy có chút hoang mang. Đói bụng quá! Ám Kim đang đứng bên cạnh bức tường, liền kéo dãy cây mây trên tường xuống, nhai ngấu nghiến vài cái rồi nhả trở ra, sau đó lại lắc đầu vẫy đuôi, rất ư bất mãn.



Nó do dự một lúc, bèn đi về phía phòng ngủ.



Đến cửa phòng, nó dừng lại, dùng cái đầu bựng chảng cạ vào cửa phòng.



Cửa vốn không khóa, cho nên chỉ cần đẩy nhẹ là cánh cửa mở toang…Ám Kim thò đầu vào trong phòng, nhưng chẳng đợi nó quan sát rõ tình hình trong phòng, bỗng nhiên nghe thấy một tiếng kêu chói tai thất thanh, sau đó một cái bóng đen bay ào tới.



Tiếng kêu đó, dọa tới Ám Kim liền hí lên một tiếng dài, lập tức rụt đầu trở ra.



Nó cảm thấy bất an cứ liên tục phì phì mũi trong viện, không ngừng hí vang…một chốc sau, liền thấy Ngọc Doãn khoác áo bước từ trong phòng ra.



Ám Kim trông thấy Ngọc Doãn, lập tức an lòng.



Vội vàng chạy tới, cọ đầu vào ngực của Ngọc Doãn.



- Ám Kim đừng sợ, ngươi chạy vào đây làm gì?



Ồ ồ ồ…..có phải đói bụng rồi phải không? Trong nhà này không có cỏ khô đâu….Cửu Nhi tỷ, trong nhà có gì ăn được không?



Ngọc Doãn quay đầu lại, cao giọng hô to.



Chẳng mấy chốc bèn thấy Yến Nô chậm rãi bước từ trong phòng ra.



Quần áo nàng có vẻ xộc xệch, tóc tai hơi rối bời, vẻ mặt mang theo chút xuân tình, còn pha lẫn thêm vài phần quyến rũ.



Đi được hai bước, Yến Nô bèn dừng lại, vịn lấy khung cửa, trông rất không thoải mái. Nàng cong lưng nhặt một cái gối gỗ từ dưới đất lên, giận hờn liếc Ngọc Doãn một cái, nhưng sau đó lại lộ ra vẻ kinh ngạc




Yến Nô gật đầu hồi đáp:



- Lúc ban đầu Nô có ấn tượng khá tốt với gã, dù sao lúc ở Khoái Hoạt Lâm, gã đã từng giúp đỡ Tiểu Ất Ca. Sau này An thúc phụ nói Đường Cát không đáng tin, Nô tuy không cảm thấy gì, nhưng cũng thêm vài phần cảnh giác đối với gã.



- Tuy nhiên sau đó thì Đường Cát không xuất hiện nữa, Nô cũng chẳng tiện đi hỏi thăm chuyện của gã…



Tiểu Ất Ca chắc cũng biết, Nội Đằng Tử Cung Phụng Môn của Ngũ Long Tự đa phần là xuất thân từ trong Hoàng thành. Nếu Nô nghe ngóng tình hình của gã, há chẳng phải đã phạm vào điều cấm kỵ?



Ngọc Doãn nghe xong, gật đầu liên tục.



- Cũng may là Cửu Nhi tỷ không đi hỏi thăm, không kheó lại rút dây động rừng….phải rồi, lúc gã đến, gã đã nói những gì?



- Cũng không nói gì nhiều, phần lớn là những lời xu nịnh phụ thân thôi.



À đúng rồi, gã có vẻ rất hứng thú với La Hán Thung, còn hỏi thăm chuyện của La Hán Thung. Lúc đó Nô cũng không nói nhiều, chỉ bảo là Tiểu Ất Ca dùng để luyện công thôi. Cụ thể phải luyện tập thế nào, Nô cũng không rõ lắm, thế nên gã cũng chẳng hỏi thêm nữa.



Đôi mắt của Ngọc Doãn, lập tức nheo lại.



Hắn nhớ lại những lời mà ban đầu Lý Bảo đã nói, Đường Cát giúp ngươi, chưa chắc đã có ý tốt….



Chẳng lẽ, gã Đường Cát này giúp hắn, thật sự là vì chân pháp Chu Đồng sao? Nếu thật sự là vậy, Đường Cát nghe tin mình trở về, chắc chắn sẽ lại xuất hiện lần nữa. Ừm, gã đó đã luyện tới công phu tầng bốn rồi, nếu đối mặt thật, e rằng cũng khá phiền toái đây!



- Tiểu Ất Ca, sao huynh không nói gì nữa?



- Ồ, không có gì…chỉ là ta đang suy nghĩ, nếu Đường Cát còn tìm đến đây, phải ứng phó với gã thế nào.



- Tiểu Ất Ca phải thật cẩn thận…Đường Cát xuất thân là Nội Đẳng Tử, đã luyện tới công phu tầng thứ tư…công phu tầng này không hề tầm thường, nay huynh…ủa, Tiểu Ất Ca huynh, huynh, hình như huynh đã luyện thành công phu tầng thứ ba rồi?



Ngọc Doãn không nhịn được cười,



- Sao, giờ Cửu Nhi tỷ mới phát hiện ra đấy à?



An Đạo Toàn từng nói, luyện không thành công phu tầng ba, sẽ không phá được thân thể.



Ta đương nhiên luyện thành công phu tầng ba rồi!



Yến Nô dường như nghe ra giọng điệu trêu chọc của Ngọc Doãn, lập tức hai má đỏ ửng, giơ tay ra liền đánh Ngọc Doãn một cái.