Tống Thì Hành

Chương 199 : Đao danh Hổ Xuất

Ngày đăng: 01:48 20/04/20


Tận Bát Chân Lưu Đường, chính là Xích Phát quỷ Lưu Đường trong Thủy Hử vốn là một trong ba mươi sáu đạo tặc Kinh Đông, từng theo Tống Giang tung hoành Sơn Đông.



Ngọc Doãn tái sinh vào năm Tuyên Hòa cũng đã nửa năm rồi.



Tuy rằng bận rộn kế sinh nhai nhưng ít hoặc nhiều cũng có hiểu biết đối với ba mươi sáu cự đạo kia. Cho nên khi vị Chu sư phụ này nhắc tới Tận Bát Chân, hắn chấn động nhìn hộp gỗ trong tay, trong lòng càng thêm thấy nghiêm trọng.



Chu sư phụ nói đao này nặng sáu mươi hai cân.



Tuy nhiên phải biết rằng Chu sư phụ nói không phải cân lượng đời sau mà là cân thời Tống.



Một cân thời Tống bằng một cân sáu lượng đời sau, cái gọi là tám lạng nửa cân bởi vậy mà có. Ngọc Doãn đơn giản đánh giá một lượt, sau mươi hai cân Tống bằng một trăm cân nửa lạng. Xích phát quỷ Lưu Đường trong Thủy Hử không phải là nhân vật quá xuất sắc, không ngờ lại có thể sử dụng binh khí nặng đến vậy?



Còn nữa, Trảm mã đao này đến rốt cuộc là một loại vũ khí kỳ quái đến mức nào?



Một thanh đao nặng đến trăm cân, ở hậu thế tuyệt đối là điều khó tưởng tượng.



Ngọc Doãn nhìn Chu sư phụ, sau một lúc lâu do dự, liền mở hộp gỗ ra.



Hộp gỗ này chất liệu lại rất bình thường, không có gì ngạc nhiên cả, tuy nhiên chiều dài lại kinh người, dựng thẳng lên chỉ thấp hơn Ngọc Doãn một cái đầu mà thôi. Trong hộp dùng nhung tơ mà lam, trên đó đặt một cây trường đao.



Nói là trường đao, chẳng bằng nói giống một thanh kiếm lớn thì chính xác hơn.



Đao tổng thể dài ước chừng một mét sáu, trong đó lưỡi dài một thước, cán dài 60cm, phần dưới chuôi đao có thiết châm, dù là ở trong nước cũng có thể sử dụng. Trảm mã đao này cũng có tên là Trảm mã kiếm, đã tồn tại từ thời kỳ Lưỡng Hán, nghe nói thời Tam Quốc Lưu Bị từng tạo ra song kiếm thư hùng, hình thức ban đầu cũng là Trảm mã kiếm này, không phải dũng sĩ vũ dũng thì không thể sử dụng.



Trong Tân Đường thư cũng có ghi lại, nói Trảm Mã đao này nặng mười lăm cân, thuộc loại vũ khí chế thức.



Mà tới đời Tống, Trảm mã đao lại trải qua một lượt cải biến, cũng tham chiếu hoành đao đời Đường, phát triển thành bộ chiến dùng đao.



Mà Trảm mã đao phát huy được uy lực thật sự vẫn là Nhạc Phi vang danh thiên hạ.



Sách sử ghi lại, Nhạc Phi từng lấy bộ binh hành động chậm đánh tan thiết kỵ nhanh của quân Kim, sử dụng là giải mã đao sau khi được cải tiến. Tuy nhiên lúc này Nhạc Phi chỉ là một hiệu dụng, Trảm mã đao vẫn chưa được cải tiến.



Trảm mã đao đời Tống ước chừng năm sáu thước dài, cũng không khác biệt gì nhiều so ới Trảm mã đao trước mặt Ngọc Doãn.



Chỉ có điều thanh Trảm Mã Đao trước mặt rõ ràng là được chế tạo tỉ mỉ, cũng không biết là dùng vật liệu gì chế tạo, đại đao cầm trong tay vô cùng nặng. Lưỡi đao rộng hơn so với Trảm mã kiếm bình thường, ước chừng rộng thêm 4mm, sống đao rất dày, khiến thanh đao có hình dáng như cây cung, có thể gia tăng uy lực bổ chém.



Chuôi đao ước chừng to bằng cánh tay trẻ em, nắm trong tay cũng rất vừa.Ngọc Doãn cầm Trảm Mã Đao lên, bổ vào khoảng không lập tức nghe tiếng đao phong nổi lên.



Tiểu nhị Tiểu Thiết nhìn đến ngây người!
Đi về hỏi Yến Nô là biết ngay, chắc hẳn Yến Nô cũng không xa lạ về ông ấy.



Tuy nhiên, Chu Ký Du nói ông từng chế tạo cho Yến Nô một đôi Lao Thập tử âm dương côn, đó là vật gì? Trong ấn tượng của Ngọc Doãn thì chưa từng thấy Yến Nô sử dụng côn, nên càng không hiểu Âm Dương côn này.



Rốt cục là nó có hình dạng như thế nào?



Sau khi trở về phải hỏi mới được.



Công phu của Yến Nô trong tưởng tượng của Ngọc Doãn thì chưa hề thấy cầm Âm Dương côn?Vậy đó là vật gì?



Ngọc Doãn cầm đại đao tìm một kiệu phu bảo đưa đao về nhà trước.



Hộp gỗ đó hơn trăm cân, cầm đi quả thật hơi vất vả, hơn nữa Ngọc Doãn còn định đến cửa hàng một chút,đương nhiên không thể mang thứ đồ đó đi theo. Hắn không lo lắng kiệu phu sẽ có ý xấu với đao của hắn, chỉ cần hắn còn ở Khai Phong thì có chạy đằng trời. Còn nữa, Ngọc Doãn cũng có chút hung danh, ai dám lấy đồ của hắn chứ? Hơn nữa, lấy đi Hồ Xuất thì có lợi gì?



Thanh đao này cũng chỉ có Ngọc Doãn là sử dụng được, những người khác đừng nói là sử dụng, dù có cầm lên cũng chưa chắc đã được.



Cứ như vậy Ngọc Doãn đi thẳng đến cửa hàng Ngọc gia.



Hắn vừa xuất hiện lập tức khiến đám người Hoàng Tiểu Thất vô cùng hưng phấn, không đợi hắn tới đã chạy lên trước hành lễ.



- Tiểu Ất ca, sao lâu mới về vậy?



- Đúng vậy, không có ngươi ở đây, tất cả mọi người đều thấy thiếu vắng.



- Nhanh đi gọi Nhị tỷ, Tiểu Ất ca đến rồi!



Mọi người mồm năm miệng mười, hỗn loạn.



Nghe giọng nói quen thuộc quê hương, nhìn những khuôn mặt quen thuộc, tâm trạng Ngọc Doãn càng thoải mái, cười ha hả hàn huyên cùng mọi người.



Mà ở trong lầu Hoan xa xa, có chị em đi ra vừa lúc thấy Ngọc Doãn đi tới.



Chị em kia thấy Ngọc Doãn, trước tiên thì ngẩn ra, sau đó thì hét lên chói tai.



- Tiểu Ất ca đã trở lại, Ngọc đồ tể đã về rồi, đã về rồi!



Tiếng hét chói tai làm Ngọc Doãn giật mình, không đợi hắn hiểu rõ chuyện gì thì đã thấy trong lầu Hoan chạy ra rất nhiều chị em, oanh oanh yến yến vô cùng náo nhiệt.