Tống Thì Hành

Chương 242 : Khách quý (1)

Ngày đăng: 01:49 20/04/20


Chỉ là làm nhà mới, sao lại kinh động đến cả Đế Cơ chứ?



Ngọc Doãn cũng không nhận ra, bởi vì hắn và Nhu Phúc Đế Cơ trước đó tuy nói là có gặp nhau một lần, nhưng lại chỉ chào hỏi được vài câu, với lại thời gian lâu như vậy, thậm chí Ngọc Doãn còn không nhớ mặt mũi của Nhu Phúc Đế Cơ.



Đang nghi hoặc, cửa ngõ Quan Âm lại xuất hiện một đám người.



Đi đầu chính là thiếu nữ yêu kiều Nhu Phúc Đế Cơ Triệu Đa Phúc. Mà sau lưng nàng còn đi theo hai thiếu nữ, một người trong đó hắn đã từng gặp, chính là cô gái nhỏ đã cùng Hoàng công tử đánh cược tại Hạ Kiều Viên.



Tên là gì nhỉ?



Ngọc Doãn cũng không nhớ!



Chỉ nhớ mang máng hình như cô gái nhỏ này họ Chu, còn là dì của Hoàng công tử kia.



Còn ngoài ra Ngọc Doãn không chút nhận thức nào về Chu cô nương đó.



- Sao cô ta cũng tới nhỉ?



- Ai?



- Thập bát tỷ.



- À?



Đó chẳng phải là Thập Bát Tử sao?



Ngọc Doãn quay lại nhìn Lý Dật Phong:



- Đại Lang đừng nói bừa, ai là Thập Bát Tử chứ?



- Không phải là Thập Bát tử, mà là Thập bát tỷ, tỷ của tỷ muội…



Lý Dật Phong đang giải thích, đã thấy Nhu Phúc Đế Cơ khoát tay, gọi Ngọc Doãn:



- Tiểu Ất Tiểu Ất, còn chưa đón ta?



Ngọc Doãn lúc này mới bừng tỉnh, vội bước nhanh về phía trước, đến bên cạnh Nhu Phúc Đế Cơ, nghiêng mình chắp tay hành lễ:



- Không biết Đế Cơ đến nên không tiếp đón từ xa, kính xin chớ trách.



- Hì hì, ta hôm nay xuất cung đi chơi, mới ra Đông Hoa môn thì nghe nói Tiểu Ất vào nhà mới, vô cùng hứng khởi nên chạy tới đây uống rượu, Tiểu Ất sao có tội được? Chỉ là ta tới vội vàng, không mang theo lễ vật. Đúng rồi, chỗ ta còn có một bộ thanh vân, vốn định đưa cho thầy, giờ tặng cho ngươi làm lễ vật.



Khi nói chuyện, Triệu Đa Phúc liền đem một túi gấm Tứ Xuyên nhét vào tay Ngọc Doãn.



Bên trong ngõ Quan Âm lặng ngắt như tờ.



Mới vừa rồi mọi người còn ba hoa khoác lác, lúc này đều há to mồm, ánh mắt dại ra.



Bên ngoài cửa ngõ, có mười mấy nam tử mặc y phục thường ngày đi đi lại lại. Nghĩ chắc đó là thị vệ bảo vệ Triệu Đa Phúc nênmới không chạy vào xua đuổi dân chúng ngõ Quan Âm này. Ngọc Doãn cũng không khách khí nhận lấy dây đàn thanh vân. Trong lòng hắn hiểu Triệu Đa Phúc, đó là một cô gái nội tâm rất đơn thuần, ngay thẳng, không có tâm cơ.
Không ngờ vừa lúc Chu Tuyền ngó đầu ra, chạm vào ánh mắt Ngọc Doãn, lập tức cười tươi vẫy tay với hắn.



Ngọc Doãn cười cười, rồi sau đó xoay người lại.



Cái gì mà Thái Tử phi, đó thật ra chỉ là một cô gái nhỏ chưa hiểu chuyện mà thôi.



- Võ Khang Quân Tiết Độ Sứ có ba con gái, thật sự là may mắn.



- Chỉ giáo cho?



- Chu Phượng Anh kia nghe nói cũng bị Quan gia nhìn trúng, định sẽ gả cho Vận Vương điện hạ.



Ngọc Doãn lập tức câm bặt, một nhà ba nữ...Chẳng lẽ Chu Quế Nạp muốn noi theo Độc Cô Tín sao?



Đang nghĩ ngợi bên ngoài lại có tiếng thông truyền:



- Trần Hi Chân Trần Đại hiệp Cung Phụng của Ngự Quyền quán đến.



Trần Hi Chân cũng tới?



Ngọc Doãn giật mình kinh hãi vội vàng hướng lên lầu, gọi:



- Yến Nô, mau theo ta nghênh đón Trần sư thúc.



Yến Nô vội lên tiếng, vội vàng từ trên lầu chạy xuống.



Hai người ra cổng nhà, một hàng ba người Trần Hi Chân đã đi vào ngõ Quan Âm.



Trần Hi Chân đi trước, Tề Long Đằng đi theo sau, Tử Huyên thì kéo tay áo Trần Hi Chân, bộ dạng ngoan ngoãn.



Ngọc Doãn không xa lạ Tề Long Đằng, Ám Kim và ba con ngựa kia đều là do một tay Tề Long Đằng giữ.



Trần Hi Chân đi tới, vẻ mặt ngưng trọng:



- Tiểu Ất, sao ở cửa ngõ lại có nhiều Ngự Long Cốt Đóa Tử Trực?



- Ồ?



Yến Nô vội hạ giọng nói:



- Đó là thị vệ của Nhu Phúc Đế Cơ.



Hóa ra thị vệ ở Đại Tống có tên gọi là Ngự Long Cốt Đóa Tử Trực, Ngọc Doãn vẫn cho là thị vệ đại nội phải là Nội Đẳng Tử Ngũ Long Tự, không ngờ lại nghĩ sai rồi. Ngọc Doãn thật sự nghĩ sai, Ngự Long Cốt Đóa Tử Trực và Nội Đẳng Tử Ngũ Long Tự có sự khác biệt rất lớn, hơn nữa cũng không phải là thị vệ đại nội như lời Yến Nô nói.



Ngọc Doãn vội đem việc đám người Nhu Phúc Đế Cơ nói cho Trần Hi Chân mới khiến lão không lo lắng nữa.



Vốn tưởng rằng Ngọc Doãn đắc tội với ai cho nên mới xuất hiện Ngự Long Cốt Đóa Tử Trực ở đây. Hóa ra là thị vệ đại nội của Nhu Phúc Đế Cơ. Tuy nhiên trong lòng Trần Hi Chân lại giật mình, sao Tiểu Ất lại quen biết rộng đến thế? Chỉ là vào nhà mới thôi mà Nhu Phúc Đế Cơ cũng tới. Người này rốt cuộc là ẩn giấu bao nhiêu thực lực đây?