Tống Thì Hành

Chương 36 : Cả đời cả kiếp đi theo huynh (hạ)

Ngày đăng: 01:46 20/04/20


Bổn phận của thê tử là gì?



Dĩ nhiên là hầu hạ chồng, sinh con nối dõi tông đường.



Nhưng mà hiện tại thì…



Mặc dù Yến Nô đang hết sức thay đổi thái độ của mình, nhưng vẫn còn tồn tại một chút tình cảm xa cách. Dù sao trên người Ngọc Doãn dường như vẫn còn ẩn chứa nhiều bí mật. Ví như, kỹ năng đánh cầm xuất thần nhập hóa kia rốt cuộc là học được từ người nào? Ngọc Doãn không nói gì, mà Yến Nô cũng cố gắng kiềm chế sự hiếu kỳ của nàng.



Nàng đang cố gắng chấp nhận Ngọc Doãn, đồng thời cũng hy vọng Ngọc Doãn thẳng thắn thành khẩn.



- Cửu Nhi tỷ, muội làm sao vậy?



Dưới ánh đèn, khuôn mặt Yến Nô đỏ bừng.



Ngọc Doãn vội vàng vươn tay ra, áp vào trán của Yến Nô.



- Hơi nóng, có phải muội bị bệnh không? Để ta đi tìm thầy thuốc.



- Không cần đâu…



Yến Nô giống như nai con hoảng sợ, vội vàng lùi lại sau một bước, tránh qua né bàn tay to lớn của Ngọc Doãn.



- Chỉ là hơi mệt mỏi, Nô đi nghỉ ngơi trước. Tiểu Ất ca cũng đi ngủ sớm đi.



Nói xong, không đợi Ngọc Doãn kịp phản ứng thì Yến Nỗ đã chạy tới cửa phòng của mình, khép cửa phòng lại.



Vợ chồng Dương Nhập Cửu và Trương nhị tỷ ở gian phòng bên cạnh, nhìn bộ dạng Ngọc Doãn ngây ra thì không kìm nổi lắc đầu cười.



Tiểu Ất ca này thật là ngốc quá đi mất!



***



Sáng sớm hôm sau, Ngọc Doãn và Yến Nô ra khỏi nhà.



Dương Nhập Cửu bắt đầu làm việc, còn Trương Nhị tỷ lo quét dọn nhà cửa, đi giặt quần áo.



Vốn Ngọc Doãn mang tâm trạng mở mang kiến thức đi đến hồ Kim Minh.



Vậy mà khi đến hồ Kim Minh thì mới phát hiện ra người người đến hồ Kim Minh tấp nập, căn bản là không có cách nào chen vào được.



Từ bên trong truyền đến tiếng gào khóc, lại còn tiếng kèn phát lệnh kéo dài.
- Ở đây đang náo nhiệt, không thiếu người sẽ cảm thấy miệng đắng lưỡi khô.



Chuẩn bị nước trà cũng có thể kiếm chút tiền bạc. Nhị tỷ ngươi xem, ta đặc biệt mua được rất nhiều nước suối.



Ở sau bàn thịt đặt mấy thùng nước suối.



Lò lừa đã đốt lên, đang nấu nước pha trà. Trà không phải là loại trà ngon gì, mà là loại trà giá rẻ nhất. Tuy nhiên nếu ở phố buôn bán thì cũng không cần dùng trà tốt gì, có thể giải khát được là tốt rồi.



- Khi nào Tiểu Ất ca đến?



- Không biết. Tuy nhiên khi ta ra khỏi nhà thì tiểu Ất ca đã đi ra ngoài rồi.



Trên mặt Yến Nô hiện ra một nụ cười sáng lạn.



- Không biết trong hồ lô của tiểu Ất ca, rốt cuộc là bán thuốc gì đây.



- Mặc kệ là thuốc gì, nhưng chắc là tốt!



Trương Nhị tỷ bước tới bận rộn công việc cùng với Yến Nô. Ấm trà nóng đã được mang lên, theo đó là chợ đêm náo nhiệt trên phố Mã Hành cũng chậm rãi mở ra. Xa xa bên trong lầu Bạch Phàn chợt nghe tiếng đàn sáo vang lên.



Giờ Tuất đã đến!



Mưa phùn lất phất lặng lẽ rơi xuống nhân gian.



Không ai biết được mưa phùn bắt đầu khi nào. Dù sao thì trong thơ Đường cũng nói như vậy:



“Tùy phong tiềm nhập da, nhuận vật tế vô thanh”



(Theo gió kín đáo lẻn vào đêm, âm thầm thấm muôn vật).



Khi mọi người cảm nhận được thì mưa bụi mênh mông đã bao phủ trên khắp phố Mã Hành. Mưa phùn dịu dàng rơi khiến người ta có cảm giác thoải mái. Chỉ có điều, đèn đuốc trên phố Mã Hành rực rỡ, không thể nào tắt nên mưa rơi trên phố chỉ mờ mờ ảo ảo.



Tiếu Chi Nhi đang trang điểm và thay đồ. Nô Ca ở bên cạnh mang lên mật ong để nàng thông cổ.



Kỹ nữ đời Tống đại khái chia làm ba loại.



Quan kỹ, nghĩa theo tên, không cần phải phí lời giải thích. Gia kỹ, cũng là một hình thức giống như nô tỳ, do cá nhân nuôi dưỡng. Loại thứ ba đó là tư kỹ, trong đó cũng có những loại khác nhau. Có loại bán nghệ không bán thân, có loại bán mình không bán nghệ. Đương nhiên, nếu lén lút qua lại thì cũng không phải việc dễ tránh khỏi.



Tiếu Chi Nhi thuộc loại thứ ba, là xuất thân tư kỹ.