Tống Thì Hành

Chương 363 : Đêm trước (1)

Ngày đăng: 01:51 20/04/20


Dù gì lực ảnh hưởng của Tuần san Quan sát Đại Tống cũng quá nhỏ bé, dường như ngoại trừ một số người để ý ra thì lực ảnh hưởng thậm chí còn không bằng Tuần san bình luận của phái Nghị hòa vừa thiết lập nên.



Nói thật, nếu lấy tài văn chương mà nói người của phái nghị hòa vượt xa phái chủ chiến.



Chỉ nhìn bên trong Tuần san bình luận kia thường đăng một số bài viết ngắn được mọi người hoan nghênh cũng đủ thấy điều đó.



Phong hoa tuyết nguyệt, tài tử giai nhân, vĩnh viễn là tư liệu sống mà ai cũng yêu thích.



Ở điểm này, Tuần san bình luận Đại Tống hiểu rõ nắm được sở thích của mọi người, lực ảnh hưởng vượt xa Tuần san Quan sát Đại Tống.



Chỉ có điều, phái nghị hòa làm ra phản kích, Tuần san thời đại Đại Tống đăng lại bài viết giết ngũ tặc đã lập tức chấm dứt cuộc chiến.



Điều này đã có thể thấy được lực ảnh hưởng của Tuần san thời đại Đại Tống này vẫn còn mạnh.



- Tiểu Ất nóng nảy, vẫn cứ nóng nảy!



Ngày 28 tháng 12 năm Tuyên Hòa thứ 7, tức là ngày thứ ba đăng bài khẩn cầu giết ngũ tặc, sáng sớm Chu Mộng Thuyết tới nhà Ngọc Doãn, vừa vào cửa đã lắc đầu liên tục, trong lời nói tỏ vẻ đầy sự bất mãn.



- Thái thượng Đạo quân nay vừa truyền ngôi, Quan gia đăng cơ mới chỉ mấy ngày.



Nay đang là lúc Quan gia đại xá thiên hạ, trấn an lòng người, Tiểu Ất các ngươi lại đang bài viết đó lên, chỉ sợ sẽ làm cho mâu thuẫn càng thêm kịch liệt.



Rất rõ ràng, Chu Mộng Thuyết không tán thành giết ngũ tặc.



Không phải là không thể giết mà là thời cơ chưa tốt.



Ngọc Doãn cười khổ lắc đầu nói:



- Tam Lang cho rằng ta muốn thế sao? Lý Bá Kỷ căn bản không hề thảo luận cùng ta...Đương nhiên, ông ta cũng không thể nào thảo luận cùng ta, việc đăng báo bài viết này, ta vốn không muốn, nhưng chỉ có điều...



Ngọc Doãn dứt lời, khẽ thở dài.



Chu Mộng Thuyết không tiếp tục truy cứu nữa, chỉ than nhẹ rồi ngồi xuống bên cạnh Ngọc Doãn.



- Tam lang...
Ngọc Doãn cười cười dắt Ám Kim ra cửa.



- Tiểu Ất ca, muốn đi ra ngoài sao?



Hoắc Kiên từ một gian nhà dân bên trong đi ra, mặc một bộ đồ mới, cười ha hả thi lễ với Ngọc Doãn.



Dương Kim Liên làm việc cũng rất nhanh nhẹn, trong vài ngày ngắn ngủi đã mua năm nhà dân, mà cũng chỉ bỏ ra hơn bốn trăm quan. Nói cách khác, mỗi một nhà dân chỉ trên dưới 80 quan, vượt xa dự định 100 quan lúc đầu của Ngọc Doãn.



Hơn nữa được Tiếu Khôn giúp đỡ, Ngọc Doãn rất nhanh có được bất động sản, dàn xếp được những người cầm đao ở Liền Kiều tới ở.



Lò mổ Liền Kiều này đã ngừng kinh doanh.



Trạch viện để người nhà Liễu Thành thuê ở, dùng để tích trữ lương thực.



Bởi vì trong nhà Liễu Thanh nhiều lương thực, cho nên nhất định phải thuê toàn bộ lò mổ, không chỉ thế, Liễu Thanh mời gần trăm đao thủ ở lại lò mổ làm hộ vệ, tính toán ra, Ngọc Doãn kiếm được từ Liễu Thanh một số tiền lời lớn. Một tháng một ngàn quan tiền thuê, hơn ba nghìn tiền phí bảo hộ khiến Ngọc Doãn cảm thán, Liễu đại quan nhân quả nhiên tiền lớn thế lớn.



Bốn ngàn quan này làm hắn yên tâm thoải mái!



Mà quan trọng hơn hẳn là có số lương thảo này, Ngọc Doãn không cần lo lắng trong nhà không đủ lương thảo.



Chẳng lẽ với số lương thực trong kho đó còn sợ chết đói hay sao?



- Các huynh đệ ở đây có quen không?



Ngọc Doãn cũng cười ha hả hàn huyên với Hoắc Kiên.



- Ca ca, nhóm người này đâu phải loại ngốc, chưa khi nào được ở chỗ thoải mái như thế...Chỉ có điều để ca ca phải trả tiền, tương lai làm hư bọn họ không chịu được khổ đấy.



Ngọc Doãn khoát tay chặn lại:



- Đại Lang sao nói vậy, nếu là huynh đệ nhà mình, thì cũng phải để mọi người sống thoải mái chứ.



Như này đi, ngươi đi lầu Phong Nhạc lấy rượu, thuận tiện đi Tang Gia Ngõa tử tìm vài đầu bếp đến nấu ăn để tối nay đón giao thừa, cũng không thể quá keo kiệt được. Đúng rồi, đừng quên đưa một ít cho các huynh để ở lò mổ nhé, cũng đều là huynh đệ nhà mình cả.