Tống Thì Hành

Chương 41 : Ai là đệ nhất nhân (Thượng)

Ngày đăng: 01:46 20/04/20


Áp lực ập tới khiến Tiếu Chi Nhi cũng không thể bình tĩnh.



Tuy rằng trong lòng lo lắng nhưng vẫn cất giọng hát say lòng người.



Bên ngoài âm thanh vui vẻ, tiếng hoan hô ủng hộ làm nàng dao động không ngừng, nên liên tiếp hát sai lời…



Cũng may, kỹ thuật Tiếu Chi Nhi bền vững nên nhiều người không phát hiện được.



Nhưng bản thân nàng lại biết rất rõ, đêm nay mở hát chỉ sợ đã bị phá hủy rồi! Ngay cả Cao gia tiểu nha nội (con ông cháu cha) vẫn thường đến cổ vũ nàng cũng chẳng thấy bóng dáng nữa. Ngay cả vừa rồi vị nha nội kia còn hoan hô trầm trồ khen ngợi nàng nhưng nháy mắt đã không thấy tăm hơi bóng người. Điều này chứng tỏ cái gì? Là bên ngoài vô cùng phấn khích, cực kỳ phấn khích đến mức ngay cả những người trung thành ủng hổ cổ vũ nàng cũng nảy sinh tò mò chạy ra ngoài xem!



Rốt cuộc là đã xảy ra chuyện gì?



Nhưng mặc kệ thế nào thì Tiếu Chi Nhi nhất định phải biểu diễn xong mới có thể đi xuống hỏi.



Nàng nhìn lại Phùng Siêu mang theo sự chờ đợi vô tận. Trước ánh mắt đầy nghi hoặc của Tiếu Chi Nhi, sao Phùng Siêu không hiểu nhưng y cũng không biết nên làm sao, thậm chí y đã liên tục tấu ra hai phá âm mà cũng không hề phát hiện ra.



Lòng rối loạn!



Không chỉ Tiếu Chi Nhi và Phùng Siêu mà ngay cả toàn bộ thành viên đều rối loạn.



Sắc mặt Phùng Siêu vô cùng khó coi!



Tình huống lúc này hỗn loạn bất ngờ làm tinh thần y cũng rối loạn.



Từ lúc xuất sư tới nay, đường nghề của Phùng Siêu luôn rộng mở, đặc biệt là từ sau khi Từ Diễn mất thì y gần như đạt được danh hiệu Kê Cầm đệ nhất nhân, điều này làm cho Phùng Siêu vừa đắc chí và kiêu ngạo. Tiếu Chi Nhi phải ba lần đến mời cộng với số tiền mời cực lớn mới mời được y đã càng khiến Phùng Siêu nổi bật, mơ hồ còn vượt trên cả Từ Diễn.



Có thể nói chưa bao giờ y gặp tình huống như này.



Đối thủ không biết tên kia đã khiến y mất đi sự bình tĩnh vốn có. Trước đó y phát ra một âm phá nhưng cũng không để ý, đặc biệt khi nhìn thấy Đông Tâm Lôi dẫn người ra ngoài thì tâm trạng cũng trở nên bình ổn hơn.



Lại không ngờ Đông Tâm Lôi bị xử lý đến đầu rơi máu chảy.



Chẳng những không thể đuổi đối thủ bên ngoài đi, lại còn càng cổ vũ khí thế đối phương. Tiếp đó là nhạc khúc khiến người ta cảm thấy vô cùng mới mẻ, hơn nữa nghe như không dùng bất kỳ kỹ xảo nào mà âm điệu vẫn trước sau như một.



Mà đặc biệt nhất chính là nhạc luật kỳ lạ khiến đám đông bên ngoài điên cuồng lên.



Thỉnh thoảng lại vang lên những âm thanh ủng hộ, âm thanh trầm trồ khen ngợi khiến Phùng Siêu cảm nhận được áp lực mà trước nay chưa từng có.



Là ai?



Là ai làm như vậy?



Chẳng lẽ là nhằm vào ta sao?



Lòng Phùng Siêu đã hoàn toàn rối loạn càng khiến cho nhạc điệu cũng bắt đầu xuất hiện sự rối loạn.




Đệ nhất nhân?



Ngọc Doãn hơi sửng sốt.



Hắn không ngờ Chu Tiểu Hồng lại xưng hắn như thế khiến hắn vừa mừng vừa lo.



- Đệ nhất nhân, hổ thẹn không dám nhận.



Ngọc Doãn liên tục xua tay, khách sáo vài câu rồi lại chắp tay nói cảm ơn với đám người Trương Tam mặt rỗ.



Hắn đã từng nghĩ nếu biểu diễn bên ngoài lầu Bạch Phàn, gây chuyện không hay sẽ kinh động đến người của lầu Bạch Phàn ra mặt đuổi đi.



Vì thế Ngọc Doãn đã tìm Trương Tam mặt rỗ.



Không ngờ Trương Tam mặt rỗ cũng là người sảng khoái, sau khi nghe mục đích của Ngọc Doãn thì không nói hai lời đồng ý tức thì.



Đả kích thẳng vào Tiếu Chi Nhi?



Đây là không phải là một chuyện nhỏ!



Trong phủ Khai Phong, người muốn đả kích Tiếu Chi Nhi không biết có bao nhiêu nhưng thể hiện thái độ rõ ràng như Ngọc Doãn vậy thì lại là người đầu tiên. Có thể tìm Trương Tam mặt rỗ đã là mang lại thể diện cho y, hơn nữa đó cũng chẳng phải là việc khó gì. Lầu Bạch Phàn thế lớn, nhưng phủ Khai Phong này cũng luôn tuân theo quy củ.



Gã không hề sợ người của lầu Bạch Phàn chứ đừng nói nếu Đông Tâm Lôi kia ra mặt.



Ngọc Doãn liên tục tấu hai khúc nhạc nên cũng thấy mệt mỏi.



Sau khi cảm tạ mọi người hắn cất bước đi đến lầu Bạch Phàn.



- Tiểu Ất làm gì vậy?



Lý Dật Phong hơi sửng sốt tò mò hỏi Trần Đông.



Trần Đông cũng không hiểu, nhẹ nhàng lắc đầu:



- Ta không biết. Đại Lang, ngươi cũng gọi hắn là Tiểu Ất rồi hả? Ha hả, ta nhớ trước đây mỗi khi ngươi nhắc tới Tiểu Ất thì thường gọi là tên đồ tể mà.



Lý Dật Phong đỏ mặt, chỉnh trang lại y quan.



- Hắn tài nghệ phi phàm, đương nhiên không rảnh đi làm đồ tể nữa.



Gọi hắn là Tiểu Ất, không gì là không được. Đừng quên người bảo lãnh ngày đó cũng có phần của ta.



Lý Dật Phong nói một cách ngang tàng khiến Trần Đông cười ha hả.