Tống Thì Hành

Chương 445 : Không bại mà như bại

Ngày đăng: 01:53 20/04/20


Trong triều kêu gọi nghênh đón Thái Thượng Đạo Quân Triệu Cát về đô càng ngày càng nhiều, đó là bài viết của Tuần san Đại Tống đã đăng.



Triệu Hoàn thuận theo dân ý, hết lần này tới lần khác phái sứ giả ba lần thỉnh mời Triệu Cát về đô.



Hoàng đế Huy Tông ở Kim Lăng có chút tự tại, cũng không đồng ý trở về Khai Phong. Cho nên tuy là Triệu Hoàn cứ mãi thỉnh mời, Triệu Cát cũng không chịu đồng ý, hết lần này tới lần khác chối từ, thậm chí đến cuối cùng, ngay cả sứ giả cũng không chịu triệu kiến.



Cho nên, Triệu Hoàn rất xấu hổ.



Tuy nói là Triệu Cát tự mình không chịu trở về, nhưng trong dân chúng liền cho rằng Triệu Hoàn bất hiếu.



Đối mặt với loại tình thế này, Triệu Hoàn vô cùng căm tức. Vào cuối tháng tư, lại phái Tần Cối làm đại biểu sứ đoàn lần nữa, thỉnh mời Triệu Cát về đô. Cùng lúc đó, quận công Phù Lăng là Thượng thư Triệu Thúc Hướng hiến kế, nói bên cạnh của Thái Thượng Đạo Quân có kẻ gian trá cản trở, không chịu để cho phụ tử Hoàng thượng đoàn tụ. Lúc này lấy thế đánh không kịp trở tay, diệt trừ kẻ xấu, lại nghênh đón Thái Thượng Đạo Quân về.



Kẻ xấu, bọn tiểu nhân gian trá?



Triệu Thúc Hướng chỉ, ngoài Chu Miễn thì còn ai.



Thái Kinh đã bị bệnh chết trong tháng ba, bên cạnh Triệu Cát chỉ còn lại có một mình Chu Miễn.



Mà Chu Miễn này, ở Đông Nam kinh doanh nhiều năm, môn sinh cố lại nhiều không kể xiết, cũng là một trợ thủ đắc lực của Triệu Cát có thể đứng vững ở đông nam.



Chỉ cần giết Chu Miễn. Triệu Cát ở Kim Lăng không còn chỗ dựa nào, tự nhiên có thể về đô.



Sau khi Triệu Hoàn nghe xong chủ ý của Triệu Thúc Hướng, cũng có chút ý động...



Đầu tháng năm, Đoàn Luyện Sứ Tô Châu, hai Chiết lộ Phó Đô Thống chế Quan Thắng phụng mệnh xuất phát, đi tới phủ Binh mã Nguyên soái Hà Bắc nghe lệnh. Trên đường đi khi tới Kim Lăng, cha con Quan Thắng vào thành bái kiến Hoàng đế Huy Tông. Triệu Cát cũng không gặp mặt chỉ cho Chu Miễn ra tiếp kiến. Nào ngờ đâu, ở tiệc rượu cha con Quan Thắng đột nhiên trở mặt, chém chết Chu Miễn tại chỗ. Cũng lấy ra thánh chỉ, nói là làm theo mật chỉ của Hoàng thượng, diệt trừ gian tặc. Đồng thời, Quan Thắng cho binh mã của mình nhanh chóng xông vào khống chế Kim Lăng.



Triệu Cát thấy tình hình như vậy, liền biết là chủ ý của Triệu Hoàn.



Triệu Hoàn quyết không thể nào dung túng cho ông ta tiếp tục ở lại đông nam, liền xuất ra thủ đoạn không kịp trở tay.



Bất kể là trong lòng của ông ta không tình nguyện đến thế nào đi nữa, cũng biết là không thể tiếp tục ở lại Kim Lăng được nữa. Chu Miễn vừa chết, vây cánh này lập tức sụp đổ. Cho dù Triệu Cát rất yêu thích Kim Lăng, lại mất đi chỗ dựa ở đông nam, đành phải hạ chiếu chuẩn bị về đô.



Triệu Hoàn nhận được tin tức, không khỏi thở dài một hơi...Triệu Cát phải về Khai Phong rồi!



Nhưng đàm phán giữa Tống Kim cũng biến đổi bất ngờ.



Khang Vương Triệu Cấu ở Thượng kinh sau khi tiếp kiến Đại lang chủ Nữ Chân, Kim Thái Tông Hoàn Nhan Ngô Khất Mãi, thái độ đột nhiên phát sinh biến hóa.



Vốn là ông ta cân bằng ở giữa, nhưng càng về sau lại bắt đầu ủng hộ ngược lại Mai Chấp Lễ, biểu hiện nhu nhược.



Lý Cương kiên quyết không đồng ý gia tăng tiền cống hàng năm, càng muốn đoạt lại phủ Yến Sơn. Mà bên Nữ Chân thì lại yêu cầu cắt nhường phủ Yến Sơn, lý do là phủ Yến Sơn này đã bị bọn họ chiếm lĩnh. Song phương đàm phán cứ ở thế giằng co, giằng co suốt một tháng. Lý Cương cũng kiệt sức, lại thêm khí hậu không phù hợp, đến tháng năm liền bị bệnh không dậy nổi, không thể tiếp tục đàm phán.




Ngọc Doãn không dám chậm trễ, bước lên phía trước nhất nhất chào hỏi.



Hắn phát hiện, sắc mặt của mọi người đều rất ngưng trọng, không thấy nửa phần vui mừng.



Trong lòng nhất thời trầm xuống, Ngọc Doãn nhạy bén cảm thấy được, hôm nay Chủng Sư Đạo tìm hắn tới, chỉ sợ không phải là một chuyện tốt.



- Tiểu Ất không cần đa lễ, ngồi đi.



Nếu so sánh, thái độ của Yến Anh đối với Ngọc Doãn tương đối thân thiết. Dù sao, hắn và Hoàng Thường rất có giao tình. Lúc trước khi Ngọc Doãn nghèo túng nhất, Yến Anh từng ra mặt ủng hộ Ngọc Doãn, mới xem như cho Ngọc Doãn cơ hội xoay người. Hiện nay Yến Anh là Trực Long Đồ Các Đại học sĩ, chức Binh bộ Thượng thư, cũng chính là cấp trên của Ngọc Doãn.



- Không biết Chủng công gọi Tiểu Ất đến, có gì chỉ bảo?



Chủng Sư Đạo nhìn qua mỏi mệt vô cùng, nhìn Ngọc Doãn chua xót cười:



- Không biết hôm nay trong nhà Tiểu Ất vừa thêm một đứa con, tìm ngươi đến, thật là thất lễ. Tuy nhiên...Ngươi đã được xác định là Tham nghị phủ Binh Mã Nguyên soái ở Hà Bắc, đồn trú ở Chân Định.



- À?



Ngọc Doãn ngẩn ra, thầm nghĩ một tiếng: không phải nói Tương Châu sao, vì sao lại là Chân Định?



Yến Anh hạ giọng nói:



- Tiểu Ất, Lỗ Tặc đã ký kết minh thư, huynh đệ Chủng công là Chủng Sư Trung, phụng mệnh ra trấn Yến Sơn. Thế cục bên ấy phức tạp, cần có người phối hợp thích đáng. Sau khi ta thương nghị, cho rằng Tiểu Ất đóng ở Chân Định là thích hợp nhất.



- Phủ Yến Sơn thu hồi lại rồi sao?



- Thu hồi lại...Nhưng giá phải trả của việc thu hồi này...



Yến Anh nhắm hai mắt lại, không lên tiếng nữa.



Chủng Sư Đạo thở dài, trầm giọng nói:



- Khang Vương sai lầm, khiến cho Đại Tống ta không bại mà như bại.



Mặc dù thu hồi phủ Yến Sơn, xác thực lại tăng 450 bạc triệu cống nạp...Tuy nhiên, việc chân chính khiến lão phu cảm thấy sầu lo chính là Khang Vương đồng ý phóng thích Hoàn Nhan Tông Vọng cùng với hai vạn Lỗ tặc bị bắt trong cuộc chiến ở Khai Phong quay về thượng kinh...



- Phóng thích hai vạn Lỗ tặc kia?



Ngọc Doãn nghe vậy, cũng lập tức ngây ngẩn cả người!